Vương tử nước láng giềng đang đứng trên pháo đài cao sừng sững, ánh mắt ngóng về nước bạn, hướng về Rừng Tối ở cuối đường chân trời.
Lúc này, vương tử vẫn chưa nhận được thư tín từ tân vương hậu, chỉ là hắn cũng bắt đầu có một cảm giác khó tả. Sâu trong Rừng Tối, tựa như có cái gì đó đang réo gọi hắn, khiến hắn mãi nhìn về phương nọ, khao khát tìm hiểu hư thực.
Đợi đến khi tùy tùng của tân vương hậu đến, vương tử vừa đọc hết thư thì lập tức thu xếp hành lý, không muốn hoang phí bất kỳ phút giây nào nhảy lên ngựa, xuất phát về phía khu rừng.
Dựa theo chỉ dẫn trên thư, móng ngựa vượt qua trùng trùng rễ cây lấp ló dưới lớp bùn đất cằn cỗi, xuyên qua những bụi cây trong rừng. Không biết liệu vương tử có xuất hiện ảo giác hay không, đường đi vào rừng lại thuận lợi khác thường. Dường như cả những dây leo nhành cây đều nhường đường cho hắn…
Điều này làm vương tử nhớ đến một truyền thuyết, tương truyền xưa kia, cũng có một vị vương tử đã từng giải cứu một mỹ nhân say giấc giữa hoa tươi và gai nhọn.
Suy nghĩ này khiến vương tử láng giềng cảm thấy tâm trạng vui vẻ, lên đường khoan khoái hơn hẳn.
Thực tế thì, từ khi vương tử láng giềng tiến vào khu rừng, hoàn toàn không gặp bất kỳ trở ngại nào, thực vật ven đường đều nhường lối cho hắn.
Không lâu sau đó thì vương tử ngửi thấy một mùi thơm tràn ngập trong không khí, khiến hẳn trên nên mê muội mà gia tăng tốc độ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-bach-tuyet/157445/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.