Mùa đông ở kinh thành thật sự lạnh, giường này không phải giường đất, không thể đun nóng. Thái Tử là một người đàn ông cường tráng khỏe mạnh, từ mười lăm tuổi đã không cần bình nước nóng (1),muốn ổ chăn này ấm lên còn cần một chút thời gian.
Mạnh ai nấy ngủ không quấy rầy nhau, chỉ là bàn chân bị đông lạnh, Tinh Hà cuộn người lại lấy tay xoa xoa, lúc sau từ bắp chân bắt đầu ấm dần. Nàng nghiêng mặt vào gối, mùi hương trên gối ngọt ngào khiến nàng nhớ đến những ngày còn nhỏ sống với nhũ mẫu ở phương nam.
Nguyên quán nhà nàng ở Chiết Giang, tổ phụ năm xưa chính là từ Chiết Giang nhập sĩ. Mùa đông ở đó tuy cũng có tuyết, nhưng không rơi nhiều. Mỗi năm khi tuyết đầu mùa rơi, nhũ mẫu sẽ đào rượu hoa thơm ngào ngạt chôn dưới gốc quế từ năm trước lên, trên chậu than bao giờ cũng có một cái kệ hàn chuyên để hâm rượu.
Tinh Hà kế thừa tửu lượng của Thận Trai công, từ nhỏ đã thích uống một hai ngụm. Đương nhiên không thể uống nhiều, mẫu thân dặn không cho, nhũ mẫu cùng lắm chỉ chấm đầu đũa cho nàng nếm chút đỉnh. Đấy là trước mặt người khác, lúc không ai để ý nàng vụng trộm uống nhũ mẫu cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ, dù sao bà ấy cũng chỉ chừa lại chút rượu dưới đáy cốc, uống không say được.
Bởi vì thích uống rượu, xem đào rượu với nàng cũng là một loại hưởng thụ. Bầu trời rải tuyết, nàng khoác áo choàng đỏ, đạp trên tuyết mịn đứng trong gió đông. Chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thuot-tha/2669161/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.