Vốn Thái Tử cũng biết về quan hệ giữa Tinh Hà và Lâu Việt Đình, nhưng cũng chính vì đã biết nên cứ càng nghĩ đến nó lại càng cảm thấy trong lòng lấn cấn.
Nếu nói trên đời này có ai đó chờ đợi nàng thì người này nhất định chính là Lâu Việt Đình. Nhà họ Lâu và nhà họ Túc là thế giao, truy ngược lên thì đã qua lại từ đời cụ cố tổ. Năm Cảnh Thái thứ ba hai cụ là Trạng Nguyên hai bảng văn, võ, sau lại cùng vào triều làm quan, một văn một võ tán tương triều chính, lúc thân thiết nhất thậm chí còn ăn chung uống chung, gần như thành tình nghĩa anh em sống chết, "dù ngươi có hạ độc trong đồ ăn thức uống của ta, ta cũng không hận ngươi".
Kinh quan tịch mịch, trên con đường làm quan việc vặt vãnh quá nhiều, được một tri kỷ như vậy thật không dễ dàng. Tòa nhà Túc gia cách Lâu gia khá xa, dù cùng ở phía tây thành nhưng muốn qua lại cũng phải đi mất vài con phố. Sau đó cụ cố tổ Túc gia vỗ đùi, dứt khoát mua đứt tòa nhà bên cạnh Lâu gia, sửa sang xong còn đặc biệt để lại một cách ngách nhỏ thông giữa hai nhà, cho gia quyến hai bên thuận tiện gặp gỡ.
Cứ vậy sau bảy mươi năm tòa nhà vẫn sừng sững ở đó, Túc gia và Lâu gia mấy đời này vẫn còn qua lại rất gần. Trước năm sáu tuổi Tinh Hà được gửi nuôi ở miền nam, sau đó mới được đón về Bắc Kinh. Ở cái tuổi đó đúng là lúc vò đầu bứt tai tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thuot-tha/2669155/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.