Trận chiến tranh nhau xem ai là thanh mai trúc mã này quả thật là trận chiến âm thầm không thuốc súng, cơ bản người chi li tính toán đến cuối chỉ có mình Thái Tử. Tinh Hà cảm thấy không cần thiết phải so sánh thân sơ, Lâu Việt Đình đang ngồi trong nha môn của Kim ngô hữu vệ lại càng không biết. Nếu nhất định phải luận tình bằng hữu thì nàng với Thái Tử cũng coi như bạn bè, chẳng qua hành vi của vị bằng hữu này phần lớn thời gian đều khiến nàng cảm thấy cạn lời, nàng thật sự chịu không nổi thịnh tình của hắn.
Nàng cung kính cúi đầu cảm tạ: "Chủ tử đúng là tâm Bồ Tát, thần vào cung nhiều năm mà chưa từng ăn no đến như vậy."
Thái Tử thấy nàng nói thế cũng không rảnh so đo thật giả, "Nếu ngươi đã có lời thì từ nay trở đi ngươi sẽ là người hầu thiện." Nói xong còn lom lom đánh giá:
"Có phải đồ ăn cho nữ quan không ngon hay không, bao nhiêu năm nay cũng chẳng thấy ngươi được lúc nào đầy đặn?"
Con gái đương tuổi thanh xuân ai lại muốn mình béo, Tinh Hà đáp không: "Thần ăn uống tiết chế, không quen thả cửa. Chủ tử nói về sau để thần hầu thiện, trước tiên thần cảm ơn chủ tử cất nhắc, chỉ sợ thần có lòng nhưng không đủ sức gánh vác công việc này ạ. Cuối năm trong nha môn nhiều việc, dù gì thần cũng phải chạy đông chạy tây lo toan, đừng nói thần là nhờ phúc của chủ tử mới được ngồi lên chức vị này, dẫu có là một chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thuot-tha/2669153/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.