P/s: Cứ cảm thấy mình viết không được hay cho lắm. Cho nên cũng mong nhận được sự góp ý chân thành của mọi người. Cám ơn!
⁂
Phủ nha Quốc Oai. Thư phòng.
Trong nữa tháng qua, kể từ lúc đến giao tiếp nhậm chức, Trần Phong có thể nói là bận tối mặt. Ngày nào cũng phải phê duyệt giấy tờ, công văn còn thêm các công việc tồn động trong thời gian không có tri phủ. Đồng thời đều đặn xem lại sổ sách các loại trong vòng năm năm qua.
Hắn thề sau khi giải quyết xong vụ này trở về, nhất định phải bắt hoàng đế bồi thường tổn thất tinh thần.
Trần Phong duyệt xong quyển sổ sách cuối cùng. Hắn thở dài một hơi, lắc lư đứng lên bước ra ngoài vươn vai, rồi vặn vặn cổ cho đỡ mỏi.
Đưa tay xoa xoa huyệt thái dương. Nhủ thầm.
Lạ thật, trước đến nay đâu phải chưa lần nào mình xử lý công việc trong một thời gian dài. Sao lần này lại đặc biệt mệt mỏi vậy?
Trần Phong bỗng đưa mắt nhìn chậu hoa đủ sắc màu treo gần bệ cửa sổ.
Loại hoa này… mùi hương tỏa nồng nặc nhưng khi hít phải lại thanh mát thoải mái. Đúng là hiếm có!
Nhưng mà…
Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa ba tiếng trọng một tiếng khinh. Tiếp theo là một giọng nói dịu dàng vang lên:
“Tướng công. Thiếp pha trà cho chàng.”
Trước khi đến phủ nha, hắn đã căn dặn, nếu là Vân Nương muốn gặp thì gõ tam trọng nhất khinh. Còn Trần Lễ thì tam khinh nhất trọng.
“Vào đi.”
Được cho phép, Vân Nương đẩy cửa bước vào, cài then cẩn thận. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thinh-the/739233/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.