🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật ra, Niên Lượng Phú cũng chẳng phải hạng người hoàn toàn vô lương tâm.



Đối với Lục Phu Dung, quả thật hắn cũng có vài phần tình cảm.



Người ta là hoàng hoa khuê nữ tuổi mới mười tám, tươi mát ngọt ngào tựa hoa lan mới nở, tấm thân trong trắng đã trao cho hắn, chỉ cần nhớ tới tiếng khóc nỉ non đêm đầu tiên cùng mấy đêm sau thẹn thùng uyển chuyển, cho dù là kẻ đã lách qua hàng ngàn hàng vạn bụi hoa như Niên Lượng Phú cũng có cảm giác muốn yêu chiều mỹ nhân, có ý nghĩ phải bù đắp.



Vì vậy, ngày ngày đêm đêm đều tiêu tốn thời gian trên người cô.



Mấy ngày trước đây, Lục Phu Dung nói hạt trân châu trên mũ phượng của mình không đủ lớn, sợ lên sân khấu bị người ta chê cười, Niên Lượng Phú vội vàng cùng cô lên xe hơi phóng ra ngoài, đi qua bốn cửa hàng đồ nước ngoài mới chọn được một hộp trân châu Nam Dương như ý, lại mua tiếp hai xấp gấm, mấy cuộn đăng ten ngoại quốc, dỗ dành khiến cho Lục Phu Dung vui mừng hớn hở.



Bởi vì Lục Phù Dung muốn tản bộ trong công viên nên hôm nay mới đưa cô tới công viên ăn một bữa tiệc thịnh soạn.



Không ngờ, cư nhiên lại đụng trúng tiểu cữu tử Tuyên Hoài Phong.



Vị trí trưởng phòng của bản thân tới như thế nào, cho dù Niên Lượng Phú có mù thì trong lòng cũng hiểu rõ, thế nên, sau khi tiểu cữu tử giáo huấn xong, hắn đúng thật là tốn tâm tư đi chăm sóc cho Niên phu nhân.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-3-thoi-xan/2193461/quyen-2-chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 3 - Thôi Xán
Quyển 2 - Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.