Ngày hôm sau, hai người cùng ăn sáng.
Người hầu đem mấy tờ báo được giao vào mỗi buổi sáng tới, Tuyên Hoài Phòng cố ý chọn một tờ ‘thương hội nhật báo’, vừa uống cháo loãng vừa dùng một tay lật xem, sau khi xem xong, y có chút kinh ngạc hỏi Bạch Tuyết Lam: “Thế nào? Chuyện lông gà vỏ tỏi mà anh còn dẫn binh bắt người?”
Bạch Tuyết Lam dùng nước sốt thịt trộn với cơm, cũng chẳng ngẩng đầu lên mà nói: “Ừ, cũng không nhiều lắm, mới bắt vài ba tên thôi. Nhốt đám yêu ma quỷ quái kia một chút, trấn áp tà khí. Nha môn hải quan của chúng ta chính là một tòa trấn yêu tháp.”
Tuyên Hoài Phong nói: “Anh phải cẩn thận, bắt người lung tung sẽ dẫn đến lửa thiêu thân đấy.”
Bạch Tuyết Lam đáp: “Em tưởng anh là tên hồ đồ sao? Đương nhiên là túm được bím tóc của người ta mới bắt lại. Được rồi, mau ăn cơm đi, tối qua còn nói dạ dày không thoải mái, bây giờ lại vừa ăn vừa đọc báo. Còn như vậy nữa, lần sau anh làm được nửa đường, em cũng đừng kêu ca đau dạ dày.”
Tuyên Hoài Phong trợn mắt lườm hắn một cái: “Mới sáng sớm ra mà anh chỉ biết nghĩ đến mấy thứ tà đạo. Em thấy nha môn hải quan trước hết hẳn phải nhốt anh vài bận, trấn áp tà khí của anh mới đúng.”
Bạch Tuyết Lam bèn cười rộ lên, và nốt hai miếng cơm còn lại, đặt bát xuống, đứng phía sau Tuyên Hoài Phong, khom lưng đem đầu đặt lên vai y, kề sát gương mặt y, hai tay ôm lấy y, hỏi: “Em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-3-thoi-xan/117857/quyen-1-chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.