Hai người ôm nhau ngủ một giấc.
Đến buổi sáng, thân nhiệt Tuyên Hoài Phong lại tăng lên, Bạch Tuyết Lam lập tức tỉnh lại, vội vàng tìm bác sĩ người Đức đến nhưng lời giải thích nhận được vẫn vậy: người trúng đạn bị sốt cao là việc thông thường.
May là Bạch Tuyết Lam mạnh tay, lấy một lần tới mười liều Penecillin nên cũng đủ dùng, chỉ cần mỗi lần sốt cao lại tiêm một mũi là được.
Tiêm thuốc, cơn sốt lại từ từ giảm xuống.
Cả ngày nay Bạch Tuyết Lam không chịu rời khỏi phòng bệnh, cứ ra ra vào vào trong này, bàn công việc với Tôn phó quan ở hành lang, ký văn kiện, sai người gọi điện tới hải quan tổng thự đốc thúc công việc, đương nhiên cũng không tránh khỏi việc gọi điện thoại về Bạch công quán căn dặn việc ăn uống của Tuyên Hoài Phong.
Không ngờ, lúc đổi thuốc ở vết thương của Tuyên Hoài Phong, khảo nghiệm cũng đã tới.
Bạch Tuyết Lam đang bàn bạc công việc với Tống Nhâm ở hành lang, y tá đẩy một chiếc xe sơn trắng lại đây, hắn biết là cần thay thuốc cho Tuyên Hoài Phong nên tạm thời gác việc với Tống Nhâm sang một bên, bản thân thì xoay người vào phòng bệnh.
Nhóm y tá tiến vào, thấy Bạch Tuyết Lam liền nói: “Chúng tôi cần thay thuốc cho bệnh nhân, mời ngài ra ngoài chờ một lát.”
Bạch Tuyết Lam cười nói: “Có gì không thể để tôi thấy? Không sợ nói cho các người biết, trước kia tôi cũng bị trúng đạn rồi.”
Nhóm y tá biết hắn là người quan trọng, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-2-le-kim/1917449/quyen-3-chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.