Tuyên Hoài Phong không để ý hắn nói gì, đứng trên hành lang nhìn một vòng, sau đó chọn một hướng mà y cảm thấy quen thuộc, lập tức bước tới.
Trên đường đi cũng gặp vài hộ binh, đại khái nhìn thấy bộ dạng y đứng đắn, quần áo phẳng phiu, lại có một người phục vụ đi ở phía sau nên cũng không lưu ý, không cản trở.
May là hầu như những tòa nhà lớn ở Trung Quốc đều có kiến trúc khá tương đồng, vị trí chính sảnh, thư phòng đều có thể đoán được một chút. Trước kia, Tuyên Hoài Phong cũng từng ở trong một ngôi nhà to lớn như thế này, tuy rằng lần đầu tới đây, đi theo cảm giác nửa vòng, tìm một nơi đèn diện sáng chưng, quả nhiên thấy được thư phòng.
Qua ô cửa sổ, ánh đèn điện sáng như ban ngày, Bạch Tuyết Lam cùng một người đàn ông khác ngồi trên ghế sô pha, trước mặt là một bàn trà nhỏ, mấy đĩa bánh ngọt, đang cùng nhau trò chuyện vui vẻ.
Anh chàng phục vụ kia sợ có chuyện xảy ra nên đã lẻn đi từ sớm.
Tuyên Hoài Phong tự mình gõ cửa.
Bạch Tuyết Lam hỏi: “Ai đó? Vào đi.”
Tuyên Hoài Phong đẩy cửa bước vào.
Bạch Tuyết Lam vừa thấy y, sóng mắt khẽ chuyển, ngửa đầu ngồi trên chiếc sô pha, nhẹ giọng hỏi: “Tại sao cậu lại vào được nơi này?”
Tuyên Hoài Phong chịu đựng cơn giận: “Bạch tổng trưởng, chúng ta có cuộc hẹn lúc sáu giờ ở dinh thự này.”
Người đàn ông kia có lẽ là Bạch Vân Phi mà anh chàng phục vụ nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293118/quyen-1-chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.