Ánh nắng chiếu nghiêng qua cửa sổ vào phòng, ấm áp, trải lên người nằm trên giường.
Tuyên Hoài Phong bỗng nhiên cả kinh, bật người ngồi dậy.
Một lúc lâu sau mới lấy lại bình tĩnh, y vừa sợ vừa nghi hoặc quan sát chung quanh.
Không biết mình đã trở về phòng ngủ từ lúc nào, ngay cả quần áo trên người cũng đã đổi.
“Là Kỳ Tuấn?”
Mọi chuyện đêm qua hiện lại trong tâm trí, dù tối đến không thấy được năm ngón tay trước mắt, nhưng xúc cảm lại quá rõ ràng khiến người ta không khỏi sợ hãi.
Chuyện tối hôm qua là mơ….hay là thật?
Trái tim Tuyên Hoài Phong nhảy loạn nhịp, một thứ cảm giác khó chịu truyền đến từ hạ thân, dọc theo xương sống lên tới đỉnh đầu, y thử xê dịch cơ thể, nhất thời, gương mặt đỏ bừng.
Không phải là mơ.
Y hít sâu một hơi, ngay sau đó, nụ cười tươi tắn lại xuất hiện trên gương mặt.
Nhưng….người kia đúng là Kỳ Tuấn sao?
Tuyên Hoài Phong nhíu chặt hai hàng lông mày, cố gắng nhớ lại, nhưng càng cẩn thận suy nghĩ thì càng cảm thấy bất an, dần dần… y lại cảm thấy bối rối hơn cả lúc ban đầu.
Y uống rất nhiều rượu.
Y rất say.
Y không phát hiện ra điều gì khác, chỉ là vuốt ve khuôn mặt đối phương.
Tuyên Hoài Phong thử cử động năm ngón tay, đem những ngón tay thon dài xinh đẹp mở ra rồi lại nắm chặt, ngơ ngác nhìn. Tối hôm qua y đã khẳng định đó là gương mặt của Kỳ Tuấn, nhưng hiện tại…nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293096/quyen-2-chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.