Xe mới vừa vào ngõ nhỏ đã thấy mấy chiếc xe đậu trước cổng chính của Niên trạch, có xe hơi, có cả xe Jeep, một đám người đứng chen chúc ở đó, hình như có không ít binh lính mang súng.
Tuyên Hoài Phong nghĩ rằng Niên gia xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, sắc mặt đại biến, vội vàng xuống xe, vừa bước tới đã hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Y vừa xuất hiện thì mọi người lập tức hét lớn: “Tới rồi, tới rồi!”
Xôn xao một chút liền vây quanh Tuyên Hoài Phong, giống như sợ hãi, chỉ cần chớp mắt một cái thì y sẽ biến mất.
Tôn sĩ quan đi ra phía sau y, gấp đến độ vừa lau mồ hôi vừa nói: “Tuyên sĩ quan, cậu đi đâu vậy? Chúng tôi tìm cậu rất vất vả.”
Tuyên Hoài Phong thân thiết hỏi: “Sao nhiều người đứng chắn ở cửa như vậy? Anh rể tôi xảy ra chuyện gì sao?”
Tôn sĩ quan nói chuyện còn nhanh hơn cả súng máy: “Niên gia không có chuyện gì hết. Chúng tôi được tổng trưởng phái tới. Tổng trưởng có việc tìm cậu, mau cùng tôi trở về thôi.” Vừa nói vừa kéo Tuyên Hoài Phong xoay người lên xe.
Tuyên Hoài Phong nghe thấy Niên gia khong xảy ra việc gì nghêm trọng, thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng nháy mắt đã giận tái mặt.
Y đã sớm cảm thấy Bạch Tuyết Lam hôm nay quá hào phóng.
Nói muốn về nhà, lập tức cho nghỉ phép.
Cự tuyệt món quà của hắn, cũng không nói lời nào.
Nói muốn ở lại qua đêm, không hỏi một câu đã đồng ý.
Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293090/quyen-2-chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.