Chỉ một lát sau, trên điện thoại truyền tới thanh âm va chạm, giọng nam vang lên từ đầu dây phía bên kia: “Tôi là Lâm Kỳ Tuấn, xin hỏi là vị nào ở dinh thự Bạch gia gọi tới?”
Tuyên Hoài Phong đang nghĩ tới tình trạng bệnh tình của hắn nên có điểm lo lắng, bỗng nhiên nghe giọng nói từ ống nghe truyền tới giống như không có đáng ngại, chỉ là yếu ớt hơn bình thường một chút, tâm tình cũng thả lỏng.
Tâm tình cũng thả lỏng một chút lại càng khó lấy lại bình tĩnh, gần nhau trong gang tấc mà cảm giác như xa cách cả một khoảng trời rộng lớn.
Nếu nói tới chuyện tình cảm qua lại, y tự tin mình cùng Kỳ Tuấn thân mật hơn bất luận người nào, nhưng so với tình hình hiện tại thì dùng tình cảm ấy cũng không thể thay đổi được gì.
Đúng là ở chung một chỗ nhưng lại chẳng biết gì về tình hình của đối phương.
Bắt cóc tống tiền, chạy trốn, sinh bệnh, những chuyện lớn như vậy lại phải nghe từ miệng người ngoài mới biết được. Cảm giác chua xót ấy không thể nào diễn tả bằng ngôn từ, Tuyên Hoài Phong thực sự không biết nên oán trách ai mới phải.
Y trầm mặc một hồi, đầu dây bên kia tựa hồ đã đoán được.
Lâm Kỳ Tuấn thử hỏi một câu thăm dò qua điện thoại: “Hoài Phong, là em sao?”
Hắn vừa gọi hai chữ “Hoài Phong”, giọng nói vô cùng hiền hòa, trái tim Tuyên Hoài Phong khẽ run lên, nhỏ nhẹ “vâng.” một tiếng.
Lâm Kỳ Tuấn lập tức vui vẻ, nói liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293081/quyen-3-chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.