Tuyên Hoài Phong thấy Lâm Kỳ Tuấn đi ra ngoài gọi điện thoại, một mình ở lại trong khu ghế lô, ngồi cũng không được mà đứng cũng không xong.
Lục phủ ngũ tạng giống như bị người ta dùng muối xát lên, cảm giác khó chịu xông thẳng lên chóp mũi.
Hôm nay, khi gặp mặt lại nói những lời này là điều mà y đã dự tính từ trước, nhưng mọi chuyện lại ngoài ý muốn, sau khi Lâm Kỳ Tuấn rời đi, y chỉ có thể thở dốc từng ngụm từng ngụm.
Nhưng dù có thở dốc một hồi lâu thì cảm giác giật mình hoảng hốt cũng không tan biến.
Thoáng nghĩ, sau khi nói ra sự thật với Lâm Kỳ Tuấn, kể cả khi Lâm Kỳ Tuấn an ủi mình cũng không cảm thấy một chút ngọt ngào. Tuyên Hoài Phong bất giác có chút kinh sợ, nhưng đến tột cũng là kinh sợ thứ gì thì y cũng không thể nói được.
Đại khái là thế giới thay đổi quá nhanh chóng.
Trước kia, y chỉ mong được ở bên Lâm Kỳ Tuấn. Hiện tại, nghĩ tới việc Lâm Kỳ Tuấn gọi điện thoại trở về, hai người lại bắt đầu đối lập, trong lòng lập tức tràn đầy cảm giác lo lắng.
Ngẫm lại, hương vị ngượng ngùng phát ra từ cơ thể y, đến cuối cùng cũng khiến Lâm Kỳ Tuấn ngửi được.
Tuyên Hoài Phong trái lo phải nghĩ, dứt khoát bước ra khỏi khu ghế lô, dặn dò nhân viên phục vụ một hai câu liền dẫn theo vệ binh xuống lầu.
Lên xe, tài xế hỏi: “Tuyên sĩ quan, bây giờ đi đâu?”
Tuyên Hoài Phong thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293067/quyen-3-chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.