Tại thời đại xa hoa lãng phí này.
Tình nghĩa giữa người với người có thể nói chỉ mỏng như một tờ giấy.
Tại thế giới mà quyền lực thay đổi vô cùng nhanh chóng này, con người ta chỉ có thể nương theo gió, xuôi theo dòng chảy của thời đại.
(YY: gone with the wind =)))))
Cũng chính vì lẽ đó, chân tình mới là điều đáng quý nhất.
Phong Lộng, bậc thầy về cách xây dựng những tình tiết kịch tính khiến người ta không khỏi lo lắng đã viết lên một nhân vật phúc hắc công đạt tới cực hạn.
Đúng vậy, cho dù hắn một thân xa xỉ, quyền thế ngút trời, tuấn mỹ vô song.
Nhưng bản chất của hắn cũng là cường đạo, là dã thú, là kẻ yêu theo bản năng của động vật ăn thịt.
Như vậy, một con dã thú tràn trề sinh lực mà lại phải kiềm chế tình yêu của mình.
Nó phải làm như thế nào mới có thể công hãm một thụ quân* mang trong mình khí chất cao quý lại vô cùng quật cường đây?
(Thụ quân: ở đây, bạn thụ được gọi một cách kính trọng, được tôn thờ như bậc quân vương)
***
Bạch Tuyết Lam cầm chiếc chìa khóa đổi được từ bạc trắng trong tay người gác cổng, từ từ đi tới dãy hành lang được chiếu sáng bởi ngọn đèn mờ nhạt của khách sạn.
Hắn biết người đang ở trong gian phòng trên tầng ba kia là ai.
Hàng chữ này, hắn đã quen thuộc từ lâu.
Trên thực tế, hắn rất quen thuộc, rất rõ ràng, giống như vật đã nắm lâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-1-doat-ngoc/2293051/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.