Màn đêm phủ xuống làn sương giá lạnh khi nhiệt độ xuống thấp. Phố đô thị, ánh đèn giăng giăng, lập lòe sắc màu nhộn nhịp.
Nơi tĩnh lặng nhất lúc này, chắc có lẽ là phòng bếp, trước bàn thức ăn mà Vương Tuấn Triết và Tống Nhật Thiên Mi đang ngồi chờ một người khác trở về.
Họ chờ như vậy cũng đã được một tiếng, từ bảy giờ đến tận tám giờ vẫn chưa thấy bóng dáng Tống Nhật Thiên Kim đâu.
Sợ anh đói, Thiên Mi bèn lên tiếng:
"Hay là anh cứ ăn trước đi, để mình em đợi chị ấy được rồi!"
"Cứ chờ đi, cô ấy sắp về tới rồi."
Vương Tuấn Triết tuyệt nhiên điềm đạm, anh ngồi đó lướt điện thoại và kiên nhẫn chờ đợi.
Tống Nhật Thiên Mi cũng rất ngoan ngoãn nghe lời. Chờ thêm một chút, quả nhiên như lời tiên tri của anh trước đó, Thiên Kim đã về tới vào năm phút sau.
"Chị hai, sao về muộn vậy? Thức ăn cũng nguội hết rồi, để em hâm nóng lại trước, chị rửa tay xong thì ra ăn tối nha!"
Đứng ngang cửa bếp, Thiên Kim nhìn bàn ăn thịnh soạn trước mắt, nhìn lên Thiên Mi. Cô cười nhẹ, rồi nói:
"Ừm! Chờ chị một chút!"
Cô về phòng cất túi xách, rửa tay xong thì quay trở ra phòng bếp. Vốn định phụ em gái hâm thức ăn cho nhanh, nhưng lúc ra tới đã thấy người đàn ông ấy đang làm cùng Thiên Mi, nên lại thôi.
"Có thể ăn được rồi! Tất cả những món này đều một tay anh Triết chuẩn bị, nên hai chị em ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tong-doc-chiem-kieu-the/2799755/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.