Chương trước
Chương sau
Lúc này Tinh Long nhìn đến Vương Tôn, sau đó há miệng liền cắn Tiểu Thiết mang theo, cùng đám người Huyết Thủ một chỗ rời đi

Thấy mọi thứ trở nên yên tĩnh, Vương Tôn ánh mắt nhìn đến nên ngoài hấp hối Độc Hạt và Ngạc Quang, đây là thể giới thực tại

Tiếp tục tại đây hắn nhìn xuyên qua những tế bào thực vật xung quanh, nhìn bên trong một chiếc là toàn bộ tế bào sự uốn lượn dập diều như gợn sóng của đại dương

Tiếp tục càng là sinh vật lớn mang năng lượng lớn sẽ có sự gợn sóng lớn hơn, theo đó hắn nhìn mặt đất, với tốc độ tăng lên về thời gian vượt qua bình thường, mặt đất cũng bắt đầu vỗ lên xuống một cách phiêu nhiên, sinh động vô cùng

Lại nhìn đến một hướng khác, một chiếc lá cũng chỉ là sự phân tán bằng vô số hạt điểm năng lượng tập hợp mà thành trải trên một mặt phẳng

Đổi gốc nhìn nó liền chồng chất thành một đường thẳng và biến thành một hạt che đi hàng ngàn vạn hạt khác tế bào, nền nhìn một không đồng nghĩa là một, bởi phía sau nó tồn tại vô số hạt

Theo đó tại đây trước mặt một hạt ấy theo gốc nhìn của hắn, bên trong một hạt là vô cùng vô tận hạt năng lượng cấu thành, nó lại trở về một mặt phẳng tấm màn năng lượng, theo đó đổi gốc nhìn nó liền biến thành hình tròn, hình cầu, vô cùng vô tận hình dạng khác nhau, trong khi thực tế nó chỉ là một chiếc lá được con người đặt tên, và liệu hiện tại nó còn phải là lá, nên cơ sở chỉ tồn tại được áp dụng bởi số đông, nhìn nhận nó đúng là đúng, nên mãi mãi sẽ không biết cái gọi là đúng

Lúc này Vương Tôn lại nhìn về phía Độc Hạt và Ngạc Quang, sau đó trong mắt của hắn, cơ thể của nó cũng chỉ là vô cùng vô tận năng lượng tập hợp, chuyển đổi gốc nhìn, hắn vươn tay, hai con đại Yêu cứ thế tươi sống bị hắn nắm thành một viên đan dược, đúng hơn là một viên năng lượng, trực tiếp nuốt chửng vào bụng mà phân giải lực lượng để cường đại bản thân

Theo đó xung quanh vạn vật trong mắt Vương Tôn tất cả chỉ là năng lượng, khi hắn muốn vươn tay hấp thu tất cả liền rùng mình tỉnh lại: "Tạm thời dừng lại đây!"

Nói, Vương Tôn lập tức hóá thành ánh sáng năng lượng liền biến mất, lúc xuất hiện chính là tại không trung Độc Vong Cấm Địa to lớn

Và hắn nhìn đến Độc Vong Cẩm Địa cũng chỉ là vô cùng vô tận năng lượng cấu thành, màu ánh sáng lục sắc, nhưng nhanh chóng trước mắt hắn màu sắc cũng biến thành những hạt nguyên tố màu trắng nhợt nhạt không màu, và rồi biến mất hoàn toàn, và đây không phải là nó không tồn tại, mà là nó nhỏ bé tại vượt giới hạn của

Vương Tôn không thể nhìn thấy, nên bản chất của thiên địa này vẫn còn là một sự kỳ bí

"Thu!" Vương Tôn lúc này vung tay, một quả cầu nhỏ tiểu thế giới liền rơi vào lòng bàn tay trái của hắn, tại đây không có âm thanh gì phát ra, toàn bộ Độc Vong Cấm Địa lúc này như đột nhiên tiêu thất một dạng, cái gì cũng không có, hoàn toàn là không gian trống, và sự tồn tại hố đen lục địa đó khiến đàn phi cầm bay ngang bầu trời cũng phải mất nhận thức mà mờ mịt tạm thời, sau đó chúng nó gào thét một tiếng liền quay đầu bay đi

Vương Tôn hóá thành Hắc Tử Lôi Đình, sau đó cơ thể phân giải thành vô số năng lượng cho đến không nhìn thấy gì cả, quá trình chỉ loé lên liền biến mất, lúc hắn xuất hiện chính là tại vị trí Tam Thiên Đảo Hải

Và lần này trở về hắn liền có nhận thức về thể giới này hơn

Ánh mắt nhìn đến Phong Quỷ Thành

Lúc này Tứ Đại Quỷ Vương theo dõi vòng ngoài, Lục Đạo Thánh Tôn kiểm soát vòng trong, chậm rãi vận chuyển dưới biển sâu những hòn đá xây dựng nơi trú ngụ, tạo ra đầm hồ, trang viên cơ sở

Vương Tôn ánh mắt nhìn đến lần nữa, Vạn Thủy Thánh Tôn xinh đẹp động lòng người, nay loã lồ hiện ra trước mắt, tại làn da trắng, nhục thể mịn màng, đồi môi hồng mộng nước, gò bồng đào áp đảo lộ điểm hồng, đường cong vóc dáng tuyệt vời, là dục vọng của cái đẹp mà khiến phái nam thèm khát muốn chiếm hữu, muốn đưa ra dục tiên dục tử cảm giác sung sướng, muốn được tận hưởng thăng hoa, muốn làm một bài thơ thủy triều lênh



lang

Chỉ là một khắc này đây, trong tầm mắt của hẳn, nữ nhân này đây cũng chỉ là một dòng năng lượng, mang theo nhiều thủy hệ một chút, và trong từng nguyên tố ấy, trước tầm mắt của hẳn lại dần phần rã, tất cả trở về khoảng không, và tại đó nữ nhần này không khác gì một lá cây, không khác gì một con Độc Hạt, không khác gì Ngạc Quang, không khác gì Độc Vong Cấm Địa, và tại hắn muốn, há miệng liền có thể nuốt lấy bổ sung năng lượng, chỉ là may mắn cho nàng ta, Vương Tôn không động sát tâm

Và phải nói sự trưởng thành của Vương Tôn không phải là phát triển nhanh chóng, chỉ là hắn sớm một bước đi trước thời đại mà thôi

Nên nói, tương lai, Tinh Nguyên đại đạo của Vương Tôn nhất định sẽ có thể khiến tất cả mọi người tại Mộng Lai Quốc điều có thể như hắn

Khi con người được đào tạo cơ sở, hội có thể nhìn nhận thế giới này bản chất thực sự, có thể chỉ vài tuổi liền có thể phi thiên độn địa, có thể chỉ vài tuổi liền có tâm cảnh vượt xa hơn người thường, cũng có thể là sinh ra đã rõ ràng thế giới mọi thứ, nên nói hành trình tiếp theo vẫn là sự mờ mịt, thế giới này vẫn chưa dừng lại bấy nhiêu

Lại nói Vương Tôn ánh mắt nhìn đến xa xăm đất liền, nơi một khách điếm, tại chốn xa hoa căn phòng vang lên những âm thanh rên rỉ của nữ nhân, và tại một nam nhân tuấn tú loã thể với cơ bắp cuồn cuộn không ngừng thở hồn hển mà dồn dập đẩy mạnh đóá hoa trắng nõn bên dưới, khiến cho nàng ta răng không thể khép, môi không thể ngậm, dồn dập đưa nàng lên đỉnh dục tiên dục tử, chỉ là lướt mắt qua, bọn họ cũng chỉ là hai đám năng lượng một lam một lục, âm thanh phát ra cũng chỉ là gợn sóng tác động lên những nguyên tố mang tên Dục Âm, khiến chúng dao động mà tạo ra những làn sóng âm khiến con người khởi phát ước muốn thèm khát

Lại lướt đến căn phòng khác, nơi đây có tư thể khác trên bàn lớn, tra tần bằng đòn roi, tằm nữ nhân bằng rượu, cuồng bạo nam da đen hì hục tàn phá bên dưới, tiếng rên rỉ cao trào của da trắng ngọc thể nữ nhân, và lướt qua, họ cũng chỉ là những đám ánh sáng màu trắng, màu đỏ, và không có gì ngoài năng lượng, những âm thanh cũng chỉ là sự dao động gợn sóng trong không khí, tất cả đi qua điều trở thành khoảng không

Lại trở về thực tại, Vương Tôn đạp bước liền bước đến mênh mông đại dương, ngồi trên mặt biển nhìn đến thiên địa này bao la ngũ hành năng lượng, hắn tò mò mà tập kết kéo những năng lượng ngũ hành hợp làm một khối, tại nắn nót từng chút tựa như chơi bùn, chơi đất, và trên tay hắn liền nắn nót ra hình dạng của một đứa trẻ, vung tay một cái, một đứa trẻ sơ sinh liền cứ thế khóc ngoa ngoe hiện ra

Vương Tôn lúc này có chút giật mình, sau đó hắn nhìn xung quanh xem có ai quan sát hay không, chỉ là tại không người biết đến, hoặc là có thể biết cũng không dám thể hiện ngoài mặt

Vương Tôn nuốt nước bọt nhìn đứa trẻ đỏ ao khóc đến thất thanh, lúc này hắn muốn vung tay giải thể nó thành năng lượng

Chỉ là hắn không thể xuống tay, nghĩ nghĩ hắn liền khẽ đưa ngón tay vào miệng đứa trẻ cho nó ngậm lấy thay ngậm sữa, sau đó liền lao xuống biển

Đùng một tiếng, hắn ôm đứa trẻ vượt vô tận hải lý, và cũng tại Đông Vực này hắn biết một nơi có thể nuôi dưỡng đứa trẻ này, bởi lẽ nó là nữ nhi, nơi nó nên trưởng thành có lẽ là Bích Thủy Thiên Cung thích hợp hơn

Đứng trước Bích Thủy Thiên Cung, Vương Tôn muốn xông vào liền bị hai đội hộ vệ nữ nhân trong cung bay đến ngăn chặn: "Tiền thêm bước nữa, chết!"

Vương Tôn nhíu mày, sau đó cuối đầu cung kính đưa lên đứa trẻ: "Đây là Bích Thủy Thiên Cung đi, cầu xin các vị giúp ta nuôi dưỡng nha đầu này, ta có... Cái này!"

Nói rồi, Vương Tôn vỗ mi một lỗ máu lấy ra một cây mầm đang phát triển Sáng Thế Lôi Đình Thụ: "Có cái này hậu tạ!"

Nữ nhân cầm đầu tiến đến, khẽ nhìn đến đứa trẻ liền cười lạnh: "Một đứa trẻ từ đâu nơi bẩn thỉu ra đời, đến linh thai, căn cốt tu luyện cũng không có, vậy mà muốn nhờ chúng ta Bích Thủy Thiên Cung nuôi dưỡng, cút!"

Vương Tôn thấy nàng ta muốn vung tay hất đứa trẻ, thể là vội ôm nó vào lòng, sau đó lại dâng lên Sáng Thế Lôi Đình Thụ: "Chẳng phải Bích Thủy Thiên Cung không phân sang hèn, vì nữ nhi thiên hạ bảo vệ, lấy bao dung làm gốc, lấy hiệu là Bích, lần này ta đến có mang theo đại lễ, có thể giúp Bích Thủy Thiên Cung các ngươi trở mình, có thể hay không gọi đến nơi đây người có quyền hạn quyết định việc này?"

Nữ nhân bước đến cầm lấy Sáng Thế Lôi Đình Thụ, cười lạnh liền vứt bỏ tại đại dương, một chân đá bay Vương Tôn, vẻ mặt cười nhạo nói: "Không giết ngươi đã là nhân từ, lại nói nhảm thì đừng trách ta không khách sáo!"



Vương Tôn khẽ nhìn lòng ngực một dấu chân, sau đó nhìn mầm non liền vung tay nhặt lại Sáng Thế Lôi Đình Thụ mà cất vào tay áo, sau đó chắp tay liền quay lưng rời đi, lại nhìn đến đứa trẻ trong lòng bàn tay thì không khỏi ảo

กล้อ

"Chuyện gì?" lúc này Hồng Hà, người thân cận Bích Nhược Nhi vô tình từ xa trở về, hơn nữa khoé mắt còn có chút đỏ, xem ra đã nhận được tin dữ của Bích Nhược Nhi nằm xuống tại Tây Vực

Nữ nhân bước đến chắp tay cung kính, sau đó chỉ tay về phía bóng lưng Vương Tôn: "Tham kiến Hà chấp sự, là kẻ đó mang theo một nữ nhi, nói muốn nhờ chúng ta cưu mang, chỉ là đứa trẻ đó linh thai không có, căn cốt không có, ta đã đuổi đi rồi"

Hồng Hà nhìn bóng lưng Vương Tôn, lại không biết hắn là ai, khẽ thầm nghĩ: "Một tên tu vi Luyện Thể thấp kém, hừ!"

Hồng Hà nhìn thuộc hạ hài lòng khẽ gật đầu: "Phải, tuy rằng môn quy thu nhận thiên hạ nữ nhi bất chấp sang hèn, lấy Bích làm gốc, nhưng không phải rác rưởi chó mèo gì cũng thu, chúng ta vào thôi, lại đến làm phiền thì cứ giết quách cho rồi!"

Hồng Hà nhìn bóng lưng Vương Tôn, lại không biết hắn là ai, khẽ thầm nghĩ: "Một tên tu vi Luyện Thể thấp kém, hừ!"

Hồng Hà nhìn thuộc hạ hài lòng khẽ gật đầu: "Phải, tuy rằng môn quy thu nhận thiên hạ nữ nhi bất chấp sang hèn, lấy Bích làm gốc, nhưng không phải rác rưởi chó mèo gì cũng thu, chúng ta vào thôi, lại đến làm phiền thì cứ giết quách cho rồi!"

Hồng Hà khoát tay liền dẫn đầu bước vào trong

"Rõ!" Nữ nhân cung kính, sau đó nhìn bóng lưng Vương Tôn mà cười kinh bỉ, tiếp đến liền a dua đuổi theo Hồng Hà

Vương Tôn nghe thấy, nhưng là lúc này hẳn chỉ mỉm cười nhìn đứa bé trong lòng bàn tay đã nín khóc mà không khỏi sinh ra một tia tình cảm

Hắn không khỏi cười rằng: "Ta vốn dĩ bước đến được ngày hôm nay là sự kiên trì, số phận chuyển đổi liên tục, là từ kẻ vô tâm đến kẻ sinh tình, là sinh tình đến vô niệm, nay từ vô niệm lại trở thành một người có tình cảm, có lẽ sự sinh ra của ngươi đã giúp ta thay đổi cuộc đời, dạy cho ta biết cuối đầu, bỏ qua sỉ diện, tốt, kiên trì, chuyển đổi, tên ngươi là Bích Trì Giao đi, vạn thủy sẽ vì ngươi mà quy nhất"

Khẽ vung tay, trên người đứa trẻ liền có một lam sắc y phục sặc sỡ tinh quang

Ngay khi Vương Tôn ngước mặt nhìn lên, Mai Tâm Nguyệt đột nhiên cưỡi lấy Côn Bằng vạn trượng tỏa sáng tinh quang bơi đến, gợn sóng tỏa sáng cả tẩm mắt Vương Tôn

"Nếu Bích Thủy Thiên Cung không nhận đứa trẻ này, chi bằng để ta giúp ngươi chăm sóc Trì Giao!" Mai Tâm Nguyệt khuôn mặt mang theo lam sắc lụa, lúc này mỉm cười khiến cho rung động biển cả

Vương Tôn gãi đầu nhìn nàng ta hỏi một câu: "Ngươi có sữa không?"

"?" Mai Tâm Nguyệt nghi hoặc, sau đó khuôn mặt không khỏi đỏ như quả cà chua

Vương Tôn lúc này cũng có chút ngẩn ra
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.