Chỉ là lúc này đây Vương Tôn đột nhiên vung tay bắt lấy Tiểu Thiết, ánh mắt Hắc Tử Lôi Nhãn mở ra, toàn bộ tế bào và nội tạng của nó điều bị hắn quan sát một cách triệt để, hơn nữa còn phóng to hàng ngàn vạn lần chỉ để xem một đoạn nhỏ mạch máu
Trước sự quan sát của Vương Tôn, trong cơ thể Tiểu Thiết các mạch máu rõ ràng là có sự rời rạc nhưng vẫn lưu thông và vận chuyển máu huyết để nuôi dưỡng tế bào
Vương Tôn lúc này mỉm cười: "Mạch máu tách rời vẫn có thể lưu thông, cái này không phải điều gì lạ, bởi lẽ cơ thể hoàn toàn không phải một khối, cũng không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, nó chỉ lưu thông dựa trên tế bào lớn hơn chảy bên trong tế bào nhỏ hơn"
"Và nó dính vào nhau do nó có đồng Nguyên Mệnh dựa trên điều kiện kích thước càng nhỏ sẽ càng tăng diện tích liên kết bề mặt với nhau, tạo thành một khối như tưởng tượng"
Lại thu nhỏ mọi thứ về ban đầu, Vương Tôn tiếp tục dùng sự quan sát bình thường để nhìn từng đoạn kinh mạch suy yếu rời rạc của Tiểu Thiết, lúc này hẳn không khỏi cười nói: "Ha ha... Trước đầy nói những kinh mạch này rời rạc là thiếu sót của thiên địa, xem ra là chưa rõ bản chất thiên địa, bởi sự rời rạc mới là thiên địa này quy tắc, chỉ là ta không thấy bản chất nên nói nó sai, phủ định theo tư tưởng của giác quan tầm thường mà gọi mạch máu là một khối, gọi kinh mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3652023/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.