Chương trước
Chương sau
Hồ Lạc Quân bên tay nghe âm thanh tiếng kêu gào chấn động, lão lúc này nhắm mắt hít sâu, bàn tay vung lên một cỗ hỏa diễm liền đưa lên đỉnh đầu tại huyệt bách hội mà vỗ xuống thật mạnh, chỉ là vừa muốn chạm vào lão liền ngừng tay, khóe miệng lúc này không khỏi giật giật, tức giận lão liền tiếp tục uống lấy một hóp trà

"Hừ, có gan làm lại không có gan chịu, đến chết điều không dám, phế vật!" nữ nhân hừ lạnh một tiếng mỉa mai, tiếp tục cười tà nhìn đến thế gian thống khổ

Hồ Lạc Quân lúc này tức giận liền bay lên nóc nhà, chỉ là có bay thì vẫn là dưới thấp, lão lại ủy khuất trong cơn mưa máu mà chỉ lấy nữ nhân thần bí mắng to: "Ả đàn bà thối, có gan thì đến đây giết ta, xem ai phế vật, là ta phế vật hay là ngươi phế vật!"

Lúc này âm thanh Hồ Lạc Quân vang vọng, tuy rằng không thể truyền đi xa, nhưng là không đồng nghĩa ở xa người không nghe lão nói, lập tức cường giả hàng vạn thế lực bắt đầu dùng hồn lực khóa mục tiêu của Hồ Lạc Quân, cả đám sắc mặt theo đó đại biến: "Người này rốt cuộc là ai, không muốn sống rồi hay sao?"

"Phụ thân!" lúc này Hồ Mộng Tình và Vương Tôn đã chạy về, nàng nhìn Hồ Lạc Quân thì không khỏi sững sốt, theo đó nàng nhìn đến không trung, không trung nữ nhân thần bí cũng nhìn nàng, tại mấu tử chạm mắt nhau, cả hai không khỏi run động, trái tim không khỏi một trần xót xa khó hiểu, có một ngọn lửa lại không thể phát ra mà đè nén kỳ lạ cảm xúc

Hồ Lạc Quân lúc này hừ lạnh nói: "Nữ nhi, ả ta không phải ngươi mẫu thân, mẫu thân của ngươi đã chết rồi, người kia chỉ là ma đầu mà thôi!

Lại nói nữ nhân thần bí khiến cả Huyền Linh Giới lúc này lâm vào khủng hoảng tên là Mai Thiên Nguyệt, và sau lưng nàng ta chính là Mai gia khủng bố ở thần bí địa phương chỉ có Chí Thánh cường giả tồn tại

Lúc này Mai Thiên Nguyệt tức giận đến run rẫy, bắt đầu tường thuật lại quá khứ, vung tay hình ảnh liền hiện ra:

"Nữ nhi, ngươi xem đây là ngươi phụ thân tốt, là hắn có lỗi với mẫu thân!"

Hồ Mộng Tình, Vương Tôn, và vô số thần niệm bắt đầu có chút nghi hoặc nhìn đến hình ảnh

Cố sự kể về hai mươi năm trước, lúc đó Mai Thiên Nguyệt chính là trong một lần đoạt bảo với kẻ thù mà bị trọng thương, trên đường trốn chạy đến kiệt sức mà rơi xuống một hạ cấp vị diện, cũng là nơi đây Huyền Linh Giới, và trùng hợp thay Hồ Lạc Quân đang trên đường giao hàng hóa trở về mà tiện tay cứu nàng mang về nhà, lại nói Hồ Lạc Quân kẻ này chỉ biết đến kinh thương, đến nữ sắc tựa thiên tiên như thế hắn một chút động tâm cũng không có, việc chăm sóc và trị liệu Mai Thiên Nguyệt hắn tùy ý liền giao cho nha hoàn xử lý, và đương nhiên đối với một cường giả như Mai Thiên Nguyệt thì linh dược nào có tác dụng, nhưng sau khi nàng bình phục vẫn đối với Hồ Lạc Quân nói một tiếng đa tạ

Nhưng Hồ Lạc Quân người này tốt, trên đại sảnh tính toán nói: "Nữ nhân, ngươi ở nhà ta ba mươi sáu ngày, tính toán số ngày ở trọ, tiền thuốc trị liệu, tiền thay chăn giường, tiền nước sạch, và một số thứ khác gia vị đến củi lửa, tổng cộng 30 viên linh thạch!"

Mai Thiên Nguyệt chưa thấy người nào kỳ quái như thế, rõ ràng nam nhân thiên hạ điều nguyện chết để một lần để được gặp qua dung nhan của nàng, còn kẻ này thì hay rồi, là tính toán trên đầu nàng vô số điều vô lý, đến cứu người cũng bắt người khác trả ơn, ngươi thấy ta không xinh đẹp hay sao,....



Bắt đầu lúc này nàng ho khan mà ưỡn lên chút ngực: "Ngươi... đang đòi bồn tọa linh thạch báo ân sao?"

Hồ Lạc Quân lười biến nhìn nàng

Ma Thiên Nguyệt hít sâu, bắt đầu kiểm tra túi trữ vật liền sững sờ, sau đó ném ra ba mươi viên tiên ngọc lên bàn:

"Chỗ ta không có linh thạch, chỉ có tiên ngọc, đây là bán cả linh giới các ngươi điều có thể đổi lấy!"

Hồ Lạc Quân cầm lên xem xét không hiểu liền hừ một tiếng ném tiên ngọc đi: "Hừ, đây là cái gì đá, tiên ngọc sao, đến thần ngọc ta cũng không cần, bớt nói nhảm, không có linh thạch thì ở lại làm giúp việc ba năm đi!"

Lúc này Mai Thiên Nguyệt tức giận muốn phá không rời đi, nhưng đột nhiên kích động thương thế khiến nàng nôn ra một ngụm máu, nghĩ nghĩ liền định bụng ở đây dưỡng thương cũng tốt, thế là đồng ý: "Tốt, ta đồng ý!"

"A Kiều, đến dẫn nàng ta xuống hạ viện giặt đồ, nếu một ngày không giặt xong trăm bộ y phục liền đừng cho ăn cơm!" Hồ Lạc Quân lại gọi đến một tỳ nữ xắp xếp cho Mai Thiên Nguyệt

Theo đó Mai Thiên Nguyệt tại đây làm việc không công, trong lúc không người nàng chính là âm thầm dùng linh lực làm việc, rất nhanh một năm liền đi qua, theo đó thương thế nàng đã khỏi hẳn, lúc này nàng liền hừ lạnh một tiếng liền phá không rời đi, nhưng chưa đi được bao lâu nàng đã bị trúng hương tình độc của kẻ thù mà phải trở về đây, tại trong đêm trực tiếp quật ngã Hồ Lạc Quân để trị độc phát công tâm

Hồ Lạc Quân tỉnh dậy liền cho đó là giấc mơ: "Đêm qua là mơ sao, đáng chết nữ ma đầu, lại dám dụ dỗ ta, hừ!

Nộ khí xung thiên, Hồ Lạc Quân liền đi tìm đến Mai Thiên Nguyệt mà chửi bới bột trận, theo đó Mai Thiên Nguyệt lại vô hồn một dạng tại đây chăm chỉ làm việc, đúng hơn là làm việc như người mất hồn, có bị mắng chửi điều không quan tâm, trong lòng nghĩ làm sao lại có thể bị rơi vào một cái như thế bẩn thỉu nam nhân đây chứ, mấy tháng sau nàng phát hiện mình có thai và nói ra chuyện này cho Hồ Lạc Quân

Hồ Lạc Quân lúc này muốn không tin cũng không được, theo đó hắn liền tống giam nàng vào kho cũi, một khắc

Hồ Mộng Tình được sinh ra hắn đã đuổi nàng khỏi Hồ Phủ, Mai Thiên Nguyệt theo đó như người mất trí một dạng, đến một tháng sau quay lại thì Hồ Lạc Quân đã đổi nơi ở, nàng vốn dĩ muốn đi tìm nữ nhi lại thôi, rơi lệ đau khổ mà âm thầm rời đi

"Đây?" Hồ Mộng Tình lập tức bị những hình ảnh này làm cho sụp đổ, ánh mắt đỏ hoe nhìn lấy Hồ Lạc Quân
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.