Chương trước
Chương sau
Thiên Ngân Thành - Hồ Phủ

Lúc này tại phòng khách Hồ Lạc Quân chính là ngã lưng ra ghế cười đến không không ngậm được mồm

Bên cạnh tận tụy pha trà hầu hạ lão là tiểu nha đầu Lưu Ly nhìn đến cũng chỉ biết bất đắc dĩ, lại tò mò mà hỏi một câu: "Lão gia, làm sao ngài đi ra ngoài một chuyến liền trở nên vui vẻ như thế, hơn nữa còn..."

Lưu Ly cười gượng gạo

Hồ Lạc Quân lúc này nhướng mày, lại ngồi ngăn ngắn lại uống một hớp trà: "Nha đầu, ta còn thế nào, làm sao ngươi chỉ nói được một nửa thế kia!"

Lưu Ly nói nhỏ: "Lão gia, có phải hay không ngài đã tìm được kế mẫu cho tiểu thư, nên mới như thế vui vẻ hay không!"

Hồ Lạc Quân đang chú ý lắng nghe, lúc này không khỏi bị dọa cho phun trà, lập tức ho sặc sụa nhìn tứ phương, sau là vỗ bàn: "Tiểu... nha đầu, ngươi đây là đang nói bậy cái gì thế, ta làm sao lại có gan đi tìm kế mẫu cho tiểu thư nhà ngươi... ngươi... tức chết ta a!"

Lưu Ly lúc này không khỏi vuốt vuốt chóp mũi: "Lão gia, ta cũng chỉ là suy đoán, ngài cũng không cần sợ hãi như thế đi, lại nói, tiểu thư tử nhỏ không có mẫu thân, ta cũng là vì tiểu thư lo lắng mà thôi!"

Hồ Lạc Quân mồ hôi đổ ướt lưng, lập tức liền kê tay vào miệng ra hiệu im lặng: "Ngươi... nha đầu, ta xin ngươi đừng có nói bậy được không, chuyện của tiểu thư cũng không phải chuyện của ngươi, ngươi...".

Chỉ là lúc này Hồ Lạc Quân muốn nói gì thì bất chợt lão giật mình nhìn ra bên ngoài cửa, bởi lẽ bầu trời đang sáng lúc này bống nhiên trở nên tối tăm, huyết khí không hiểu bao trùm toàn bộ Huyền Linh Giới vào trong, sau đó là hai tiếng long ngâm vang lên chấn động vạn vật phải sợ hãi quỳ xuống, là cường giả như Hoắc Triệu, Mục Vũ Thanh, Ngữ Thiên Tùng, Minh Đạo Tiền, Bích Nhược Nhi, Tô Giang Như hay đang ngồi tại đình các Cơ Ngữ Yên muốn chống cự điều bị khí tức đè ép cho phun máu

Kể cả đang tại Hoang Uyên cự đầu Yêu Tộc là Kim Quy, Tà Phượng Hoàng, Hỏa Phượng Hoàng, Kim Sí Đại Bằng,

Cửu Vĩ Yêu Hồ, Thanh Tước mấy người cũng là đồng dạng toàn thân trọng thương

Là trốn bên trong Ma Uyên Cấm Địa đỉnh cấp Ma Tôn điều không khỏi cả người bóc khói, sắc mặt vặn vẹo mà bị ép nằm xuống đất

Là Băng Huyền hay Hỏa Nguyệt những người hộ đạo cho Bá Đao và Diệp Trần đồng loạt điều thảm hại bị ép xuống đại địa



Băng Long Thánh Đại, Bách Hoa Thánh Địa, Hỏa Long Thánh Môn, tam vị Thánh Tôn ẩn trốn bên trong địa bàn lúc này cũng bắt đầu kinh ngạc nói: "Là cường giả Chí Thánh!"

Đang tại vui vẻ cùng Mộc Uyển Thanh trên đường đến Bách Hoa Thánh Địa, Ma Diệu Quang trước huyết khí đè ép, muốn chống cự liền lập tức bị ép đến rơi xuống đại địa, cả người phun máu, hắn đau đớn lại kiêng ky thì thào:

"Cường giả Chí Thánh, thật sự tồn tại!"

Đồng dạng Mộc Uyển Thanh cũng bị ép rơi, tuy nhiên không có thảm thại như Ma Diệu Quang, theo đó có thể thấy thực lực càng cao càng mang tính nguy hiểm, hoặc nói là càng phản kháng khí tức đó đè ép thì càng bị đè ép

Tại lúc này hư không mở ra, hai đạo tiếng long ngâm gầm thét, bầu trời mịt mù đen tối lộ ra hai đầu Hắc Long vạn trượng, toàn thân khí tức hắc ám cực đại, đôi mắt đỏ hồng sắc vô cùng đáng sợ, càng đáng sợ hơn là nó tại đang kéo một cố hồng sắc kiệu hoa, tại đó ngồi lấy một nữ nhân hắc y dùng lụa đen che đi dung mạo, toàn thân nàng huyết khí cực khủng, và tại nàng sau lưng chính là có một cái vòng tròn huyết sắc trận văn to lớn vạn trượng, bên trong bay múa một cái Hỏa Phượng vô cùng đáng sợ, lông vũ mỗi cái điều là đại diện cho đại đạo, đậm sắc lại động nhân, thật sự chỉ nhìn đến lông trên người nó điều có thể tiêu diệt vạn giới sức mạnh, càng nhìn là càng sụp đồ

Nữ nhân khẽ mỉm cười một tiếng, lập tức chân trần bước khỏi kiệu hoa trước vạn vật sinh linh, ánh mắt nàng chính là đang nhìn Hồ Lạc Quân với sự cao cao tại thượng của bậc nữ đế nhìn sâu kiến, đôi môi đỏ mộng sau tám lụa khẽ lên tiếng: "Hồ Lạc Quân, ngươi đã mang nữ nhi của ta đi đâu?"

"Cái gì, người đó đi tìm nữ nhi sao, còn Hồ Lạc Quân là kẻ đáng chết nào, lại đi trêu chọc cường giả như thế!" vô số thế lực bắt đầu nghiến răng ken két

"Hồ Lạc Quân, người này là ai?" Ma Tôn đang thống khổ, lúc này vẻ mặt ủy khuất, lật tìm trong trí nhớ thật lâu điều không có một kẻ nào tồn tại trong trí nhớ hắn

"Hồ Lạc Quân là ai?" Hoang Uyên nhóm Yêu Tộc cũng có chút hoang mang

Rất nhanh, cái tên Hồ Lạc Quân điều bị vạn vật biết đến

Hồ Lạc Quân mang theo sự nghi hoặc, ánh mắt lão chăm chú nhìn nữ nhân tựa như nữ để cao cao tại thượng tại thiên khung đang nhìn mình, đây là cách một trời một vực ánh mắt, ban đầu lão có chút sợ hãi, run rẩy... rồi cho đến thở dài mà bình tĩnh đến lạ thường, quay về vị trí tiếp tục uống hóp trà, lại nhìn nha hoàn Lưu Ly chính là như tượng một dạng nhìn lão, lão cũng lười biển quan tâm

Nữ nhân thần bí quét mắt toàn bộ Huyền Linh Giới người, lại nhìn Hồ Lạc Quân mà cười lạnh: "Nếu ngươi đã không muốn nói, vậy thì ta sẽ giết từng cái một sinh linh, cho đến khi tìm ra được nữ nhi thì thôi, lại nói, nếu ta có giết lầm nữ nhi mình thì đó là lỗi của ngươi!"

Nói, nữ nhân liền vung tay, lập tức huyết quang liền hóa thành mưa chậm rãi bao phủ toàn bộ Huyền Linh Giới, và mưa vừa xuống, vạn vật bất đầu lập tức liền bị ăn mòn, người trúng phải toàn bộ điều nhanh thảm thiết kêu gào, sinh linh điều nhanh rơi vào hoàn cảnh lầm than, và theo tốc độ này, chỉ sợ không đến nửa nén hương có lẽ phàm nhân sẽ bị diệt vong, cái này tai họa vô cớ ập tới thật sự không khiến người kịp phòng bị, người đến đúng là một người sát phạt quyết đoán
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.