Chương trước
Chương sau
Minh Đạo Tiền thấy Ma Tộc rời đi liền hưng phấn bay lên thu hồi Vạn Tinh Thần Tháp vào trong tay: "Khà khà...

nếu các ngươi đã chấp nhận thua cuộc, vậy thì Vạn Tinh Thần Tháp này thuộc về Nam Thiên Học Phủ của chúng ta đi!"

Đắc ý, Minh Đạo Tiền liền hướng đám người tuyên bố: "Ta xin tuyên bố, tất cả người tại đây bước ra từ thí luyện điều đạt chuẩn tuyển sinh, thời gian đăng ký nhập học còn lại ba ngày, nếu tại thời gian ba ngày không đăng ký xem như từ bỏ quyền lợi ích, tốt, thời gian tuyển sinh đã kết thúc!"

"Hoan hô, ha ha... cuối cùng thí luyện cũng kết thúc!" nhân tộc người hưng phấn bùng nổ, nhất là những người may mắn sống sót bước ra từ thí luyện

"Chúng ta đi!" Mộc Uyển Thanh vui sướng kéo Ma Diệu Quang rời đi

Ma Diệu Quang vội hỏi: "Chúng ta đi đâu?"

Mộc Uyển Thanh đỏ mặt kéo Ma Diệu Quang, lại cao giọng nói: "Đương nhiên là đến gặp sư tôn của ta rồi!"

Ma Diệu Quang sững sốt: "Gặp trưởng bối sao?"

Mộc Uyến Thanh hừm nói: "Còn phải hỏi sao, phụ mẫu ta mất sớm, nay chỉ còn mỗi sư tôn là tốt với ta, ta đương nhiên xem ngài ấy là trưởng bối rồi, đến lúc đó sư tôn có đồng ý hay không đồng ý cho ta theo ngươi, vẫn còn thông qua ngài ấy ý kiến!"

Ma Diệu Quang có chút bối rối: "Còn phải xin trưởng bối ý kiến!"

Mộc Uyển Thanh hừ một tiếng liền không để ý, theo đó Ma Diệu Quang bất đắc dĩ học cách thu liễm đi tính khí, nếu không khi ra mắt trưởng bối, cửa còn chưa vào liền bị đuổi ra thì mất mặt lắm

Tam Hoa Đạo Tặc nhìn Vương Tôn đám người liền chắp tay nói: "Tạm biệt!"

"Tạm biệt?" Vương Tôn nhìn ba người họ thì có chút kinh ngạc

Kim Hoa gật đầu nói: "Lão đại, ta cảm thấy ngao du thiên hạ tứ phương vẫn thích hợp hơn, cuộc sống chém chém giết giết không thích hợp chúng ta!"

Mộc Hoa và Hồng Hoa theo đó đồng loạt gật đầu

Theo đó là trùng hợp Tiểu Đỉnh nắm tay U Tử bước ra, Tiểu Đỉnh gãi gãi đầu nói: "Ba ba, ta cũng muốn cùng U Tử muội muội ngao du thiên hạ!"

Lời này vừa ra khiến đám người không khỏi kinh ngạc, ngay cả Tam Hoa Đạo Tặc cũng có chút mộng, ngươi mới mấy tuổi đã biết dẫn tiểu tình nhân đi ngao du thiên hạ

"Nha nha..." lúc này Tiểu Thiết đau buồn nhìn đến Tử Hoàng bay đi

Tử Hoàng lúc này bay đến trước mặt Vương Tôn và Mộng Tình: "Lão đại, đại tẩu, đa tạ hai vị đã mang ta ra ngục tù, nay ta còn sứ mệnh trên vai nên không thể cùng các người đi chung một con thuyền!"

Vương Tôn mỉm cười xoa đầu Tử Hoàng: "Tốt, ta đã hiểu!"



Hồ Mộng Tình cũng xoa xoa đầu Tử Hoàng: "Phải biết tự chăm sóc bản thân có biết không!"

"Vâng, tạm biệt!" Tử Hoàng rơi lệ...

Vù... Tử Hoàng theo đó vút bay liền biến mất

"Nha nha..." Tiểu Thiết đau lòng đứng dưới đất kêu gọi

Vương Tôn lại nhìn Tiều Đỉnh và U Tử mà hỏi: "Sao còn chưa đi?'

Hồ Mộng Tình nhìn Bạch Linh Miêu trên tay U Tử rồi hỏi: "Mèo con, ngươi không từ biệt ta sao?"

Bạch Linh Miêu trong lòng U Tử theo đó lười biến kêu lên: "Meo..."

"Ha ha..." đám người lúc này không khỏi thú vị cười lên

Theo đó Tam Hoa Đạo Tặc liền quay đầu bỏ chạy, cả ba người nước mắt không thể kìm nén mà cuồng phún như mưa

Lúc này Tiểu Mộc, Cửu Diễm Giao Long cũng là từng cái đi ra

Tiểu Mộc nói: "Lão đại, tạm biệt!"

Cửu Diễm Giao Long hừ lạnh nói: "Tạm biệt!"

"Tốt!" Vương Tôn sảng khoái gật đầu

"Hừ!" Cửu Diễm Giao Long quay đầu liền ngông nghênh rời đi, chỉ là hình ảnh quây quần bên trên thuyền nhỏ cùng nhau ăn cá không khỏi hiện lên, nước mắt nó theo đó tuôn rơi

Tiểu Mộc theo đó hóa thành một làn lục quang liền bay vào mi tâm Vương Tôn

"Đây?"

Vương Tôn chợt có chút bất khả tư nghị

Âm thanh Tiểu Mộc lại vang lên: "Lão đại, ta làm người chán rồi, muốn quay lại ban đầu bản nguyên!"

Vương Tôn gọi: "Tiểu Mộc, ngươi..."

Chỉ là Tiều Mộc không trả lời, bởi vì nó thật sự đã hòa thành bản nguyên mà hội tụ thành một quả cầu nhỏ bên trong trong Hắc Tử Ma Đan tại hạ Đan Điền của Vương Tôn rồi, tại đó ký sinh vào mà sinh ra một tiểu thụ bích quang lục sắc vô cùng sống động trên trong hắc lôi và tử lôi quả cầu, khiến cho Hắc Tử Ma Đan nhanh chóng xuất hiện thêm vô số hoa văn lục sắc hình rễ cây vô cùng sống động, chúng từng cái điều là biết di chuyển một dạng không ngừng biến ảo

Vương Tôn là nhanh chóng chấp nhận Tiểu Mộc ước muốn, hắn lại nhìn Lăng Thần mà nói: "Lăng Thần, ba năm sau Huyền Linh Giới sẽ mở ra cổng truyền tống đến Vạn Giới Chiến Trường, tại đó là nơi vạn tộc tranh phong, ngươi nghĩ thế nào?"



Lăng Thần nghe vậy chiến ý phun trào, mi tâm Lăng Thiên Phi Thương rung động, hắn theo đó sững sờ liền chắp tay với Vương Tôn: "Lão đại, nếu vậy ta sẽ ra đó chinh chiến, đó mới là ta đạo!"

Vương Tôn gật đầu liền nắm tay Hồ Mộng Tình rời đi, Tiểu Thiết ủ rũ liền bò theo hai người

Lăng Thần hưng phấn liền nhắm một hướng rời đi, trong lòng chiến ý điên cuồng bạo tăng: "Ba năm, Vạn Giới Chiến Trường, ta sẽ là Duy Ngã Độc Tôn!"

Trong lúc đám người rời đi, lại không biết rằng toàn bộ Huyền Linh Giới này chính là đang thay đổi long trời lỡ đất, đúng vậy, là lỡ đất, chính là toàn bộ những điểm trung tâm các thành trì tại Huyền Linh Giới nhân tộc đìa bàn, bên dưới đại địa chính là đang mở ra một thế giới ngầm, lòng đất được đào rồng, từng trụ cột chắc chắn được dựng lên, vô số trận pháp phòng hộ được bài ra, từng khu kiến trúc mang tên Vạn Bảo Lâu nhanh chống mọc lên như nấm

Tại đây Vạn Bảo Lâu thu mua và bán ra vạn bảo, chỉ nhận bảo không nhận người, là đồ của thiên tử cũng điều như nhau bị Vạn Bảo Lâu định giá theo chợ đen mặt hàng

Và một điều đặc biệt là ngoài Vạn Bảo Lâu, dưới lòng đất này cho phép tự do người đến mở ra bày bán, nhưng tuyệt không thể mở ra cái thứ hai cửa hàng, nên nói đây là bách nhân trộn rau, chỉ có Vạn Bảo Lâu là miếng thịt lớn

Đương nhiên tại đây đặc quyền tự do bày bán đã đánh một đòn thật mạnh vào tâm lý của vô số thế lực ngầm, bởi lẽ những thương vụ ngầm tại điều bị cho là tội đồ, bọn họ muốn giao dịch điều nằm trong sợ hãi, nay chợ đen mở ra, đó chính là mở cho họ một con đường sáng, tuy nghịch lý nhưng lại trở thành ưu điểm

Tại người đến, những thương vụ ngầm sẽ nhanh chống trở thành những thương vụ công khai, người bày bán chỉ diện lên một cái mặt nạ liền có thể bán đi tất cả những món hàng phi pháp mà họ đang sở hữu, theo đó người mua cũng có thể mua lại những vật này với giá trị thích hợp, từ đó đôi bên cùng có lợi, nhà nhà điều theo đó mà hướng tới

Và theo sự tự do ấy, chính là lập ra một quy luật bất biến buộc phải tuân thủ: Cấm đánh nhau, người vi phạm, chết!

Và đương nhiên cái này quy luật đối với những người làm ăn trong thể giới ngẩm chính là điều mà họ thích nhất, nên cái quy luật bất biến lại quy về sự tự do

Lại nói Vạn Bảo Lâu đương nhiên sẽ không đơn giản làm từ thiện, tại người vào cửa, là đền giao dịch hay đến mua hàng, chỉ cần muốn bước vào chợ đen nhất định phải nộp phí vào cửa, mặc kệ thường dân hay phú nhị đại, đồng giá ba mươi viên linh thạch, cái này đối với Thông Linh cảnh tu sĩ đi săn vài đầu yêu thú liền có thể kiếm được, nên nói cái thu phí này bị người xem là một bát nước đồ đi, tất cả điều quy về tự do

Một điều thú vị chưa nói, chính là Hồ Lạc Quân, kẻ thần bí phía sau Vạn Bảo Lâu từ nay theo đó tuyệt tích

Đương nhiên không phải chết đi, mà là vì bảo đảm Vạn Bảo Lâu được trường tồn, bởi lẽ một chợ đen xứng danh tự do bày bán thì làm sao để người biết đến ông chủ là ai, và cái này sự thần bí càng khiến người có hứng thú tiến đến, theo đó vị chủ nhân của Vạn Bảo Lâu là một người thần bí ẩn danh, tồn tại vô địch trong mắt người đời, muốn gặp được lão đến cường giả đỉnh cấp điều không có cơ hội gặp qua ý nghĩa

Rất nhanh trước sự hộ thuẫn từ hàng vạn thế lực cự đầu, Chợ Đen trên khắp lãnh thổ Nhân Tộc đã được khai trương, theo đó Nam Thiên Học Phủ chính là nơi trung gian quyền hành, cũng là nơi tài bảo rót về, Hồ Lạc Quân theo đó mở ra một cái truyền tống trận, đến mỗi tháng liền theo sổ sách mà nhận lấy thù lao, và con số tài bào đó chính là hàng vạn thế lực góp nhặt bằng xương máu của mình để chia ra một nửa cho lão, có thể thấy lão miệng như thế nào lớn, tính toán lão cũng biết điều, nghĩ nghĩ liền bỏ ra một nửa tài sản của mình có được đi xây dựng lại Huyền Linh Giới sự phát triển cũng như hộ thuẫn cho Nam Thiên Học Phủ có nguồn tài nguyên bồi dưỡng thiên tài

Nước cờ này lão vừa đi, hàng vạn thế lực theo đó mới chịu để yên ổn cho lão sống tốt, đương nhiên là kiêng ky.

Nam Thiên Học Phủ vị kia đứng ra chống lưng cho lão, Cơ Ngữ Yên, kẻ trung gian quyền lực

Lại hỏi có vấn đề gì ảnh đến toàn cục hay không, đương nhiên là có, bởi lẽ tài nguyên không phải vô hạn, chợ đen mở ra chính là vã mặt toàn bộ thương hội bên ngoài sáng, hiện nay vô số thế lực chính là đối với Vạn Bảo Lâu tức giận là bao nhiêu tức giận

Nhưng nếu đánh giá ở một gốc cạnh khác về dài lâu, thì chợ đen mở ra chính là bức tranh toàn cục của sự phát triển lâu dài, hãy thử nghĩ khi mà những thương vụ ngầm sau khi giao dịch tài nguyên sẽ đi về đâu, có phải hay không là bị cất giấu cho đến chết, từ đời này truyền sang đời khác, hơn nữa đánh giết lẫn nhau có phải hay không đồ máu vô nghĩa, nay chợ đen mở ra chính là mở ra mạch máu của thị trường, nếu người có tầm nhìn chiến lược, thì không chỉ là kinh tế mà còn gắn liền với vận mệnh, đây cũng không khác gì một cuộc cách mạng thay đổi số phận cho nhân tộc khi đứng trước tứ phương vây công

Đương nhiên muốn vận hành tốt, cần phải là hàng vạn thế lực cộng đồng xây dựng, bởi lẽ một cá nhân mở ra chính là không khác gì tự bôi đen mình, sau đó trở thành sự chỉ trích của vạn thể, nên nói cái gốc chính là sự ngoại giao của Hồ Lạc Quân khi mà lão có thể vạch ra lợi ích cho mọi người cùng thấy được bức tranh, và bức tranh này mở ra lại vô tình kéo lại sự đoàn kết của Nhân Tộc, đây mới thực sự là vận mệnh

Và để hàng vạn thế lực chịu ngồi xuống lắng nghe thì cần phải có một tiếng nói đủ vang, đó chính là thực lực!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.