Chương trước
Chương sau
Đến hoàng hôn, cả nhà tại trước sân ăn cơm chiều, Đường Liên Hoa tại gắp từng chút một miếng rau miếng thịt vào bát lớn cho nam hài: “Tu Tu, ăn nhiều một chút có biết không!”

“Vâng, con sẽ ăn một bát lớn!” nam hài vỗ vỗ ngực nói

“Ha ha... rất có khí phách!” Vương Thiên đang uống rượu nhìn xa xăm, quay lại liền không khỏi bật cười nhìn nam hài

Nam hài nghe vậy liền hưng phấn: “Đương nhiên, Tu Tu sẽ giống như phụ thân, biết bắn cung, biết uống rượu, hì hì!”

Đường Liền Hoa nghe vậy liền vội xua tay dạy bảo: “Không không, làm gì thì làm không thể học phụ thân có biết không, nhất là uống rượu, tuyệt không thể uống, nào, ăn cơm đi, phải nghe lời có biết không!”

“Vâng!” nam hài nghe vậy chỉ biết nhún vai nói

Vương Thiên nghe vậy liền to mắt nhìn đến: “Nàng đang muốn con trai chúng ta học văn hay sao, cái này chẳng phải đoạn con đường tu võ?”

Đường Liên Hoa khế lườm Vương Thiên một cái: “Ta chính là không thích giống như chàng, chỉ biết gây họa là tốt, một cái sâu rượu!”

Vương Thiên bật cười tiếu ý nhìn Đường Liên Hoa, lại tiếp tục uống rượu mà hít hà, xong lại nhìn nam hài: “Tiểu Tu Tu của ta, ăn nhiều vào, nhất định không được giống phụ thân có biết không!”

“Vâng!” Tiểu nam hài chỉ biết bất đắc dĩ gật mạnh đầu

Đường Liên Hoa nghe vậy vốn không để ý, nhưng sau đó liền có chút há hốc mom



Vương Thiên uống tiếp ngụm rượu liền cao giọng nói: “Chính là phải hơn gấp nhiều lần phụ thân, nữ nhân hai cái, chân đạp bốn thuyền, rượu phải chứa đầy cả giang sơn, cung tên cầm lấy là phải tinh thần trên trời, đánh trận thì phải đứng đầu đại quân, gặp đao kiếm thì phải dẫm nát, gặp kẻ địch phải đánh cho chúng giáp tan thành mãnh vỡ, cái gì Vương Thiên Chiến Thần như ta cũng phải vượt qua danh xưng, nơi nơi đi qua trăm họ phải khen là Vương Tôn Chiến Thần!”

“Vâng!” nam hài nghe vậy liền ăn miếng lớn, không cần nhai liền nuốt trọng đến mắc nghẹn

“Hụ hụ..."

“Xem xem... điều bị nghẹn rồi, làm người không được tham lam có biết không, Tu Tu, đến mau uống chút nước!” Đường Liên Hoa lúc này không khỏi bận lo

Vương Thiên thấy vậy liền cười to: “Ha ha... ta đây không hề dạy ăn cơm phải nuốt miếng lớn a, ha ha...”

“Chàng còn cười được, nhanh xem tu tu, điều thở không xong rồi!” Đường Liên Hoa tá hỏa nói

“Cái gì, thở không được sao, uống uống cái này!” Vương Thiên vội đưa ly rượu qua cho nam hài

Nam hài thấy vậy liền uống cạn, cơm thật sự đã trôi, nhưng là nam hài lại hét to: “Cay... cay quá, nóng quá, mẫu thân, phụ thân, nóng quá!”

“Nóng, nóng. nam hài lúc này chỉ biết chạy vòng quanh sân mà hét lớn

Đường Liên Hoa lúc này có chút ngốc, lập tức khóc không ra nước mắt nhìn đến Vương Thiên

Vương Thiên thấy vậy liền gãi gãi đầu nói: “Ta cũng là vì lo cho con, với lại... một chút là quen thuộc!”

Đường Liên Hoa thật sự bất lực vỗ tay lên trán



Theo đó hình ảnh dần dần bị che phủ bởi làn tuyết trắng, mùa thu ấm áp chợt trở nên lạnh lẽo thấu xương

“Phụ mẫu, Tu Tu đã trở về!” Vương Tôn đôi mắt nhạt nhòa rơi lệ, tại đây mặt đất trực tiếp quỳ xuống sân, nền tuyết lúng sâu

Từ xa nhìn đến Vương Tôn một thân ảnh tang thương, cả đầu tóc điều nhanh bị tuyết bám lấy, hắn vẫn tại đó quỳ một chỗ

Hắn nghẹn ngào, bàn tay lúc này mở ra liền xuất ra bàn gỗ, một mâm cơm giản dị, tại đó bài ra một bình Mộng Lai Tửu, từng cái chậm rãi dọn lên bàn

Nhưng lúc này đây trong hư không một đám khách không mời đã tới

Đó chính là Yêu Tộc từ Hoang Uyên Cấm Địa nắm được tin tức người sở hữu Bất Diệt Chi Thân, tại Nhân Tộc địa bàn bọn họ vốn dĩ sẽ tùy cơ hành động, nhưng nhìn đến một trận chiến của Vương Tôn và Nhân Tộc đã khiến bọn chúng trở nên đề phòng, trong đó lần lượt là Kim Quy, Tà Phượng Hoàng, Hoả Phượng Hoàng, Độc Giác Kim Tê, Kim Sí Đại Bằng, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Tam Nhãn Hắc Miêu, Thanh Long vương, Nữ Xà Vương, Thanh Tước vương, Bạch Hổ vương

Kim Quy hóa thân thành một lão già mang lấy mu rùa hoàng kim, toàn thân diện hoàng sắc y, khí tức kim quang lóe sáng, lúc này nhìn xuyên qua không gian tại xác định Vương Tôn mà nói: “Người bên dưới là kẻ sở hữu Bất Diệt Chi Thân, nếu đoạt được bản nguyên chi mệnh của hắn, chúng ta Yêu Tộc nhất định sẽ có thể quật khởi!”

Độc Giác Kim Tê toàn thân màu đen, lúc này hóa thành một cái trung niên nam tử vẻ mặt bậm trợn, đầu có một sừng to, cả người khí tức màu nâu thổ hệ rực sáng tinh quang, miệng thì hung hăng nói: “Vật thì còn chờ đợi gì, nên xuống bắt hắn a!”

Tam Nhãn Hắc Miêu hóa thành một đứa trẻ hắc y với bạch y trang phục võ sư, ba mắt lập lòa, nhe răng sắc nhọn, cả người khí tức hắc ám một màu: “Không được, kẻ này nắm giữ không gian và thời gian pháp tắc, muốn trực diện bắt hắn nhất định rất khó, chỉ có thể đánh lén mà thôi, nếu không chúng ta sẽ giống như Nhân Tộc ngu xuẩn, để cho hắn chạy trốn khắp nơi!”

Tà Phượng Hoàng hóa trành một nữ nhân lục y, khuôn mặt tô xanh nhạt phấn, môi đen, toàn thân hắc dạ khí tức lan tỏa đến lạnh lẽo: “Rất hợp ý ta, đánh lén chính là phương pháp hữu hiệu nhất!”

Nữ Xà Vương hóa thành một xà nhân với hồng y trang phục, khuôn mặt xinh đẹp, nơi gò bồng áp đảo, khí tức cả người hồng sắc lóe sáng, tại mỉm cười liền vung ra một cái Hỏa Diễm Linh Cung, bắt đầu kéo tên nhắm đến thân ảnh Vương Tôn, miệng khẽ thì thào nói với người bên cạnh: “Các ngươi chuẩn bị nhặt xác hắn đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.