Ma Vật Cấm Địa, Vương Tôn lúc này chính là đến đây thăm một chút bằng hữu, tại không trung hạ xuống Vương Tôn không khỏi thầm nghĩ: “Ma Thần a Ma Thần, mạng ta là do ngươi cứu, cuộc đời của ta cũng là do ngươi hủy hoại, tương lai của ta cũng là do ngươi diều dắt, ngươi dẫn ta vào bóng đêm lại dẫn ta ra ánh sáng, sau đó lại nói với ta bóng đêm là ánh sáng, ta lại nhìn ánh sáng là bóng đêm, lúc ta ngộ ra thì ánh sáng là ánh sáng, thật giả tồn tại, tại ngươi còn không rõ, lừa mình lại lừa cả thiên hạ, ta từng hận thiên địa, từng hận cả bản thân, nhưng ta điều một mực lại kính ngươi, ha ha... số phận của ta và ngươi có lẽ khó mà tách rời!”
Thời gian chậm rãi qua đi, thân ảnh Vương Tôn dần chìm vào bóng tối
Và lúc này âm thanh quen thuộc trong bóng đêm vang lên không khỏi khiến Vương Tôn sững sờ
Đó là Ma Thần, hắn tại cầu xin ai đó vô cùng thành khẩn: “Đại sư, xin ngươi hãy thu nhận ta, ta thật muốn bái ngươi làm thầy, cầu xin ngươi, ngươi không thể đi a!”
Tiếp đến là một giọng nói quen thuộc, đó là Vô Nhai: “Không được, tiểu tăng độ hóa chúng sinh chỉ nhận thù lao, đến một cái đệ tử tiểu tăng lại phải chia ra đồ ăn, cái này không được, thí chủ, xin ngươi tự trọng, độ hóa đã xong, vẫn xin cho tiểu tăng mười điểm linh thạch xem như đoạn duyên!”
“Không, đại sư... Ma Thần lúc này đã thoát khốn khỏi Tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3644903/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.