Lúc này Vương Tôn trên lưng Sáng Thế Ma Thiên Dực khẽ mở ra cộng sinh cùng toàn thân khí tức phun trào, hắn trầm ổn mà lên tiếng vang vọng không trung, phạm âm điều là đại đạo chi từ phát ra: "Thuần túy Tử Lôi Chi Đan điều biến thành hắc tử lưỡng đạo Hắc Tử Ma Đan, Ngũ Nguyên Chi Đan thuần túy điều biến thành Ngũ Nguyên Ma Đan, Sáng Thế Lôi Đình Thụ điều biến thành Sáng Thế Ma Đình Thụ, vậy thì nó mới phù hợp với thần hồn của ta Hắc Tử Lôi Minh Giới, phù hợp trên người của ta Sáng Thế Ma Thiên Dực, chỉ cần tập hợp tất cả khuyết điểm cùng một chỗ, vậy thì nó sẽ biến thành thứ hoàn hảo tuyệt đối, Vạn Đạo Quy Nhất chính là sự mất cân bằng mà sinh, vũ trụ này cũng chỉ là như thế đồng dạng, điều là đê tiện như ta!"
"Vương ca!" Hồ Mộng Tình lúc này đuổi tới thì không khỏi kinh ngạc nhìn sự thay đổi long trời lỡ đất của Vương
Tôn
Vương Tôn hít sâu liền quay lại nhìn Hồ Mộng Tình, sao đó liền mỉm cười nói: "Tình nhi, lại để nàng lo lắng!"
"Vương ca, rốt cuộc là chuyện gì sảy ra?" Hồ Mộng Tình nghi hoặc hỏi
Vương Tôn sờ trái tim của mình mà nói: "Đại đạo của ta vỡ nát rồi, tất cả cảm ngộ của ta điều biến mất rồi, ta đã hết đường lui rồi!"
Hồ Mộng Tình hít sâu một tiếng liền bay đếm ôm lấy Vương Tôn vào lòng: "Vậy thì sao chứ, nếu quá khứ đã lem màu, vậy thì dùng mực mà tô tất cả, nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3644130/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.