U Tử ngơ ngác, xong lại vô thức tiếp nhận, lúc này nhìn trên tay lấp lánh hồng sắc tinh quang đóa hoa thì không khỏi mỉm cười một cách hạnh phúc, nhìn đến Mộc Uyển Thanh liền rưng rưng nước mắt nói: "Đây là món quà đầu tiên muội nhận được, rất xinh đẹp, rất ý nghĩa, đa tại tỷ tỷ, muội rất thích nó!"
Mộc Uyển Thanh nghe vậy liền không khỏi vui mừng, chậm rãi đặt xiên thịch cá lên gác than, sau đó liền dùng hay tay vươn ra cầm đóa hoa hồng đó chậm rãi cài lên mái tóc của U Tử: "U Tử, nó sẽ xinh đẹp khi được đi cùng với muội, nếu không thì nó sẽ mãi mãi là đóa hoa tầm thường, muội sau này cũng đừng tự ti về bản thân mình đó có biết không!"
Trước sự ngơ ngác của U Tử, Mộc Uyển Thanh chậm rãi thu tay về, ngắm nhìn U Tử như là trung tâm của vũ trụ này
U Tử cảm nhận được sự chân thành của Mộc Uyển Thanh, lại thử sờ lên mái tóc của mình đóa hoa, lúc này không khỏi gật đầu: "Vâng!"
"Tốt rồi, thịt đã chín rồi, ta ăn trước đây!" Cửu Diễm Giao Long hừ một tiếng liền bắt đầu thử lấy miếng thịt trong đời được ăn, lập tức hương vị đậm ngọt lại mặn mà tan trong miệng, hai mắt nó mê ly, tinh quang chiếu sáng hơn cá tinh hà
"Ngon..." Cửu Diễm Giao Long không khỏi một trận tiêu hồn, nước mắt lưng trồng như từ xa nhà quay lại cố hương bộ dạng, tiếp đó là như được người tình tặng hoa tươi, số số hạnh phúc điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3644129/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.