Đám người vừa rồi đang chạy chối chết, lúc này nghe nói dị thổ có khuyết điểm liền quay lại tranh nhau giành lấy
"Cái gì, thì ra là nó có khuyết điểm, chúng ta nhanh quay lại giết nó, dị thổ điều sẽ thuộc về chúng ta, đây là thần vật a"
"Đúng thế, đừng để ả ta đoạt lấy, dị thổ, lần này sẽ thuộc về ta Thương Đạo Thánh Địa"
"Thương Đạo Thánh Địa cái rắm, là của ta Mục Thanh thế gia"
Quả nhiên Thổ Nguyên nghe xong liền sợ hãi lui lại, nó có chút kiêng dè nhìn đến Hồ Mộng Tình, còn nàng thì đắc ý quay lại nháy mắt với Vương Tôn
Vương Tôn thấy nàng như thế vừa lên liền nói sạch ra tâm tư, kế hoạch chiến đấu, hắn chỉ biết bất lực vỗ mạnh vào chán mình "Bóp"
"??? đây là sao a" Hồ Mộng Tình thấy Vương Tôn như thế hành động thì nàng có chút khó hiểu, nhưng mặc kệ, nàng quay lại đắc ý nhìn Thổ Nguyên
"Ngươi làm sao biết ta khuyết điểm, nhưng không sao, may nhờ ngươi nhắc nhở, ta lúc chiến đấu chỉ cần trọng điểm chú ý liền vẫn có thể bất tử, ha ha..." Thổ Nguyên sau khi sợ hãi liền hưng phấn nói
"Đây.." Hồ Mộng Tình run sợ nhìn đến
Vương Tôn bất đắc dĩ thầm than: "Đọc sách nhiều vào thì có lợi ích gì chứ, có thể dùng câu đối chỉ ra đối phương yếu điểm liền thắng được sao, vẫn là khuê các tiểu thư, ít trải nghiệm sinh tử nào rõ thế đời gian ác!"
"Hừ, ta không tin nhìn được ngươi yếu điểm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3615838/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.