Ngay tại lúc toàn tông vẫn còn đang mê man, bầu trời Tiêu Diêu Phái bỗng nhiên xuất hiện một sinh vật to lớn dài ngàn trượng, toàn thân lục sắc, lân giáp toả sáng bầu trời, một tiếng rống kinh thiên vang dội tứ phương
“Rống” Thanh Lân bay lượn trên bầu trời liền hướng xuống Tiêu Diêu Phái trung tâm núi, Ngũ Khí Thiên Phong
“Là Yêu Tộc tập kích, nhanh mở trận pháp” trên dưới Tiêu Diêu Phái hoảng sợ nhìn lên
“Đi” Trình Từ và Ngưu Động nhìn nhau liền hướng bầu trời ngạnh kháng cùng Thanh Lân, vừa gặp nhau liền đánh đến long trời lỡ đất
“Thanh Lân!” Thanh Tuyết vui mừng gọi
Thanh Lân hoá thành thiếu nữ thanh y liền hưng phấn phi thân xuống, mặc kệ hai cái này lão già trọng thương đến nôn máu, điều là mặc kệ: “Chủ mẫu! Phốc…”
Mắt thấy hai cái lão già vẫn còn điên cuồng công kích, lại không thấy tứ đại phong chủ ra mặt ngăn cản, Vương Tôn đành bước ra một bước nói: “Là người của ta, các ngươi có thể dừng lại!”
Ngưu Động cười gằn: “Là người của ngươi thì thế nào, Tiêu Diêu Phái chúng ta chính là cùng Yêu Tộc thế bất lưỡng lập, nếu đã đến thì hãy để lại tính mạng, ha ha…”
“Ngươi…” Vương Tôn tức giận không nhẹ
Thanh Tuyết nhìn bầu trời ngông cuồng lão già thì quay lại nhìn Vương Tôn: “Vương ca, hay là ta lên đập chết đám người đó cho ngươi”
Vương Tôn lắc đầu: “Việc này không thể dùng võ lực có thể giải quyết, nàng chờ ta nghĩ một chút”
Thanh Tuyết nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551895/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.