Thoáng chốc thời gian liền đến bình minh
Thổ Phong đang ngồi tu luyện đột nhiên cả người bạo phát khí tức, đứng lên liền hưng phấn hét to
“A… Ha ha… Ta đã đột phá Thông Linh viên mãn cho cảnh”
Vương Tôn cũng đã sớm thức tỉnh, bình đạm nhìn qua mỉm cười
“Sư huynh, chúc mừng ngươi đột phá”
Thổ Phong lúc này mới nhận ra bản thân cao hứng có chút quá, thế là ái náy thu liễm, đi qua choàng vai Vương Tôn mà cười
“Sư đệ, đa tạ ngươi cả đêm thủ hộ cho ta, đến, xem thời gian cũng muốn trời sáng, chi bằng ta mang ngươi đi lấp đầy dạ dày”
Vương Tôn nghe vậy cảm thấy ý kiến không tồi, một bộ tò mò nhìn qua: “Tốt, chúng ta bây giờ đi đâu đây?”
Thổ Phong cười thần bí, vui vẻ kéo vai Vương Tôn liền lặn xuống nước rời đi: “Ha ha, đến nơi ngươi sẽ biết”
Giang Hải Thành
Giang Hải Thành là thành trì có địa thế thấp, diện tích sông hồ liền chiếm cứ bảy phần, nếu không có hai phần là đồng bằng, một phần là núi non, sợ điều muốn xem đây là hải vực
Trấn Liễu Thanh, một trong hai mươi bảy trấn thuộc Giang Hải Thành
Địa lý Trấn Liễu Thanh tương đối thuận lợi, ngước mặt liền tiếp giáp cửa thành Đông, đón tiếp khách đường xa, kinh thương vận chuyển huyết mạch con đường, phía Bắc không xa là Rừng Thủy Phong, hàng ngày đến giao dịch Yêu Ngư làm mặt hàng chính, Phía Nam là một cái Tiêu Diêu Phái, tuy nay không bằng xưa, nhưng cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551849/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.