Chương trước
Chương sau
Đám người có chút giật mình lùi lại, hoảng sợ quát: “Ngươi muốn làm gì?”

Chỉ là Thổ Phong nhếc miệng cười một cách lạnh lùng, tay cầm Băng Long Đao vọt lên, nhất trảm liền diệt một tên gần nhất, vết đao kéo dài phá nước mà ra, huyết hoa nhuộm đỏ Rừng Thủy Phong mặt nước

“Phốc” lại không biết từ bao giờ Vương Tôn đã động, phóng lao thu lao hành động lưu lót, một cái còn không hiểu chuyện gì Phá Kiếm Môn đệ tử lại đột ngột bị hạ sát

“Đáng chết, lại dám tính toán chúng ta, huynh đệ, giết chết bọn chúng” tên cầm đầu giận giữ gầm lên, mặt nước ầm ầm bạo nổ

“Ngươi, chết” Vương Tu ánh mắt tùy ý nhìn qua, bàn tay khẽ dùng lực mà phóng, giống như xuyên cá mà làm, tên cầm đầu cổ họng liền bị đâm xuyên, ú ớ không lên liền bị Thổ Phong chớp thời cơ mà đoạt mệnh

Vừa bùng nổ, hai người họ đã thành công diệt sát hai tên đệ tử Phá Kiếm Môn, khiến đám người có chút sợ vỡ mật, chín tên còn lại ánh mắt dâng lên cực độ sát ý, điên cuồng xuất kiếm, phóng ra đại mâu mà đánh tới trước mặt Thổ Phong

Lập tức công kích từ Phá Kiếm Môn cũng bắt đầu dồn dập vào thân thể Thổ Phong, kiếm cắt ngang rách hắn một đường máu tại bụng, bả vai bị đại mâu đâm xuyên, khiến sức chiến đấu lập tức đại giảm, chiêu chiêu hiểm độc nhưng hắn lại nhiều lần thoát chết, răng cắn chặt mà nghiêm túc đón đỡ một cách chật vật

Lúc này Vương Tôn bới tới cực nhanh, tay không ngừng phóng lao, hai tên Phá Kiếm Môn vây quanh Thổ Phong nhất thời không phòng bị mà để cho Vương Tôn thừa cơ đoạt mệnh một cách dễ dàng, số người lập tức giảm còn bảy tên

“Không ổn, Hán Trương ngươi nhanh qua đó giết tên kia, nếu để hắn đánh lén, chúng ta thật chết hết tại đây!” có người gầm lên nói

“Tốt!” Hán Trương cắn răng muốn rời đội, chỉ là Thổ Phong sát ý bạo nộ, chặn trước người hắn trảm ra một trảm, lập tức kéo vào trận đấu mà quần chiến

Lần này Vương Tôn đã tới áp sát cuộc chiến, tay cầm lao, tu vi tầm thường Luyện Thể kỳ, nhưng là kinh nghiệm chiến đấu không phải yếu, lập tức thành công mở ra một đường máu, tựa lưng vào Thổ Phong lẫn nhau tương trợ

Thế trận bắt đầu hình thành, nhìn hai người họ như cá nằm trong chậu, bảy người Phá Kiếm Môn sắc mặt nhất thời hiện lên tiếu ý, sau đó là hô lớn mà xông vào: “Giết”

“Sư đệ cẩn thận, đám người này điều là Thông Linh cảnh tu vi” Thổ Phong hét lên một tiếng liền xông ra chặn lại bốn tên

Vương Tôn nhìn ba người như ác thú xong qua, hắn thì bình tĩnh nhìn cây lao nhỏ trên tay, vật này chính là dùng xiên cá một cái vật bình thường, chỉ là được trang bị thêm sợi dây thừng chắc chắn mà thôi, nếu là trước đây Vương Tôn sẽ không nghĩ dùng nó để chiến đấu giết người, nhưng hiện tại hắn đã không còn cái định nghĩa vật này hay là vật kia, mà là vạn vật điều là vật, xem nó là lao bắt cá thì là lao bắt cá, xem nó là xiên nướng cá thì là xiên nướng cá, xem nó là vũ khí thì là vũ khí, giống như giết thì giết, không có tại sao, vạn vật ở trước mặt chỉ là một ý niệm

Vương Tôn chậm rãi khẽ dùng lao vẽ một vòng tròn trước mặt, lấy lao làm bút, lấy nước làm mực, một chữ “Sát” tại tâm vòng tròn được vẽ ra

Đối phương đang đuổi tới, chỉ thấy Vương Tôn giống như kẻ ngốc, nhưng khi Sát thành, thì trong mắt bọn hắn, ở hành động của Vương Tôn tựa như có một đạo vận kỳ lạ, chỉ là bọn hắn không thể nào hiểu thấu, tại đồng tử điều hiện lên Sát, Sát, Sát, ngay lúc này hoàn toàn không thấy được bất cứ thứ gì, lập tức bọn hắn não hải đùng đùng chấn động, sự tuyệt vọng và đau đớn lập tức trùng kích đến, khiến cho bọn chúng như lâm vào cửu u địa ngục, hoàn không lối thoát, hành động giờ đây cũng trở nên chậm chạp lạ thường, đôi mắt đờ đẫn mà tiến về phía trước như một bản năng

Tại vòng tròn Sát hoá thành thủy lao, nhất đạo hoá tam lưu, thủy lao tựa như thủy tiễn bắn ra ba đường cực nhanh, bạo tiễn xuyên tâm, ba người đệ tử Phá Kiếm Môn lập tức chết một cách khó hiểu, mi tâm chỉ để lại một tia chấm hồng, nhưng não hải lại bị thủy lao xuyên vào chấn nổ thành bùn nhão

Tại Thổ Phong khoảng cách địch nhân đã đến gần, chỉ bọn chúng là vô ý nhìn ra phía sau Thổ Phong, đó là bóng lưng Vương Tôn, đột nhiên khiến bọn chúng sợ hãi không thôi, bọn chúng vừa thấy cái gì, tên tiểu tử đó vẽ một vòng tròn liền hạ sát ba vị huynh đệ của bọn họ, lại vô tư quay lại nhìn bọn họ, đây…

Chỉ là đã phóng lao thì phải theo lao, dù sao cũng đã áp sát đối phương, hiện tại quay đầu đừng nói có chạy được hay không, nhưng có một điều chắc chắn, tên béo mập trước mặt này sẽ thừa cơ bọn họ quay đầu mà giết bọn họ như rơm gạ, chính là chết, thà rằng liều mạng thỏa chí nam nhi còn hơn nằm im chịu trận

“Giết” Đám người cắn răng xong lên, vũ khí từng cái điều là chiêu chiêu đoạt mệnh, khiến vùng nước tại đây ầm ầm chấn bạo

Mắt thấy hai bên va chạm vào nhau, đột nhiên Hán Trương vẻ mặt hiện lên một tia tàn nhẫn, lập tức thu lực mà quay đầu bỏ chạy, đạp nước vài cái liền biến mất trước mọi người tầm nhìn

Đám người kích đầu tiên vốn nghĩ có thể liều mạng một trận chiến, không nghĩ phút chót lại có đồng bọn tham sống sợ chết, nhất thời ba người liền rơi vào hạ phong

Lúc này Vương Tôn đã tới, cùng Thổ Phong một chỗ, hai người lập tức hợp tác liền nhanh chóng diệt sát đám người một cách dễ dàng

Tại vùng chiến máu hoà vào nước liền hấp dẫn vô số Yêu Ngư bơi đến, nhìn phía xa lũ lượt đàn Yêu Ngư đỏ hồng mắt, Thổ Phong cũng không kịp nghĩ nhiều mà quay qua nhìn Vương Tôn ra hiệu

“Đi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.