Ta là Ly Thiên Tần, hoàng tử trẻ nhất của bộ tộc lửa.
Nhưng tinh lực lại vượt qua tất cả mọi anh chị của ta.
Mỗi lần họ gặp ta đều phải tránh xa, vì họ sợ rằng sẽ chết ngay trong tay ta mà không hiểu vì chuyện gì. Bởi ta chưa bao giờ cảm thấy sinh mệnh có gì đáng trân trọng cả. Sinh mệnh chỉ là một giấc mơ yếu ớt, chỉ cần ta vui, ta có thể bóp nát chúng.
Phụ hoàng rất yêu ta, trong bộ tộc có vẻ như ta muốn gì được nấy. Phụ hoàng luôn nói với ta rằng, người muốn làm nên nghiệp lớn thì chớ để ý tới chuyện nhỏ, cho nên ta đã là một đứa trẻ như một con ngựa bất kham muốn gì được nấy.
Ta là một người đàn ông tuấn tú nhất của bộ tộc lửa, có khuôn mặt đẹp chưa từng thấy trong bộ tộc, phụ hoàng luôn coi ta là niềm tự hào lớn nhất của người, người luôn nói với ta rằng, hỡi Tần, con sẽ trở thành vị vua vĩ đại nhất của bộ tộc lửa.
Phụ hoàng thích dẫn ta tới đứng trên ngọn núi cao nhất ở biên cương cúi xuống nhìn mặt đất nhập nhô dưới chân mình và nói đó chính là vương quốc tương lai của ta.
Ta nhìn xuống mảnh đất thấy những ánh lửa nhấp nháy trong màu đen kịt kia mà lòng thấy trống vắng và lẻ loi quá. Ta nói với Phụ hoàng, nơi đây không phải là lý tưởng của ta, đất đai nơi đây mãi mãi nghèo nàn, còn ở bờ bên kia của biển băng có những cung điện và đất đai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-ao/2405517/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.