Sáng hôm sau, Tiêu Cảnh Nghi và Nguyên Vân dậy từ sớm. Họ cùng nhau ăn sáng rồi ra sân uống trà ngắm hoa. Chưa được bao lâu thì Phó Trù đã vội vàng chạy đến. Nhìn thấy đôi phu thê mới cưới thì cũng tức ra mặt.
- Phó Trù: Giờ này mà phu thê hai người còn có tâm trạng ở đây ân ân ái ái ái sao?
- Tiêu Cảnh Nghi: Xảy ra chuyện gì rồi sao?
- Phó Trù: Xảy ra chuyện lớn rồi, sáng nay trong triều ầm ĩ chuyện của Nguyên Vân đấy
- Nguyên Vân: Chuyện của ta? Chuyện ta là Nguyên phi của tên Lý Duẩn đó sao?
- Phó Trù: Chứ còn sao nữa?
Nghe xong mọi chuyện, cả hai người họ cũng không có chút cảm xúc gì khiến cho Phó Trù thấy khó hiểu. Rõ ràng chuyện này ầm ĩ hết cả lên mà họ cũng chẳng buồn để tâm đến. Mặt hắn cũng dần biến sắc, từ gấp gáp trở nên nghi ngờ tất cả mọi chuyện.
- Phó Trù: Này, chuyện ầm ĩ thế này rồi mà hai người vẫn mặc kệ sao?
- Tiêu Cảnh Nghi: Không có gì to tát lắm, cùng lắm kẻ nào bàn ta xử kẻ đó thôi
- Phó Trù: Nói thì dễ, làm mới khó
- Nguyên Vân: Không sao, mình ta cũng xử lý được
- Phó Trù: Cô thì hay rồi
Sau đó, cả ngày hôm đấy vẫn trôi qua êm đềm. Thấy phía Tiêu Cảnh Nghi không có động tĩnh gì, đám quan lại đó còn tưởng y mất mặt đến không nói nên lời nên càng được nước lấn tới.
Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-kieu/3620466/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.