Sau khi buổi yến tiệc kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi hoàng cung. Tiêu Cảnh Nghi và Nguyên Vân cũng không vội về phủ mà cùng nhau đi dạo. Tiêu Cẩn Y khoác tay cô đi trên phố thì gặp được Phó Ly. Ba người họ nói cười vui vẻ đi cùng nhau rồi dừng trước một sạp hàng ven đường. Tiêu Cảnh Nghi và Phó Trù đi ngay phía sau, hai người họ vẫn luôn bàn việc chính sự.
- Phó Ly: Mấy hôm trước gặp cô, còn tưởng cô là một tiểu cô nương được Tiêu vương chú ý đến thôi, không ngờ cô lại là Thiên Hương công chúa của Đại Tống
- Nguyên Vân: Thật ra tất cả ta cũng không ngờ đến, ban đầu ta chỉ là con nhà võ tướng, gia tộc diệt vong rồi vô tình bị chàng ấy truy sát rồi lại theo chàng đến đây. Sau khi hôn quân chết ta được phong làm Thiên Hương công chúa gả cho chàng.
- Phó Ly: Hoá ra là vậy, số cô cũng khổ thật
- Nguyên Vân: Sự đời trớ trêu, không thể biết trước được
Khi họ đang trò chuyện vui vẻ thì Tần Duyệt đi đến, đương nhiên cô ta cũng đã nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện đấy. Cô ta liền buông lời mỉa mai châm chọc Nguyên Vân
- Tần Duyệt: Còn tưởng cao quý thế nào, hoá ra cũng chỉ là một kẻ thô tục thấp hèn không sánh được với tiểu thư khuê các như ta. Gà thì vẫn là gà, có bay lên cành cao cũng không trở thành phượng hoàng được.
- Phó Ly: Tần Duyệt, cô đừng có quá đáng, cho dù thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-kieu/3620465/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.