Sau khi rời khỏi đó không lâu, cô đã quay lại nơi gặp đám người đó, nhưng khi cô quay lại thì đã không còn một ai, trên đất còn vương chút máu tươi, còn có một thanh kiếm. Cô cầm lên và cẩn thận nhìn kĩ thì nhận ra đó là kiếm của Trạch Dương. Nguyên Vân nhận thấy có lẽ họ đã gặp nguy hiểm, cô liền xem xét dấu chân trên đất rồi đi lần theo, cuối cùng đến được một túp lều nhỏ nằm sâu trong rừng.
Bên ngoài là Trạch Dương và Tạ Tranh đang bị trói, còn có người canh gác nên không thể cứu được họ. Cô kiên nhẫn chờ ở đó đến tận đêm khuya nhưng vẫn không đợi được chúng nghỉ ngơi. Lúc này hai người họ có vẻ cũng sắp không cầm cự được nữa. Cô nhìn xung quanh rồi liều mình lén vào trong chiếc lều to nhất.
Bên trong lều có một người nam nhân mặc y phục đen, cả người toả ra khí chất lạnh lùng, cao quý. Nguyên Vân nhanh chân xông đến kề kiếm lên cổ hắn, bắt hắn làm con tin. Cô cùng hắn bước ra khỏi lều, đám người đó thấy vậy thì liền hốt hoảng cầm kiếm lên.
- Nguyên Vân: Các ngươi đứng yên, thả họ ra, đợi bọn ta an toàn rời đi ta đảm bảo hắn sẽ không mất một sợi tóc.
- Khải Phong: Vương gia
- Tiêu Cảnh Nghi: Thả người
Lúc này trời đã chập sáng, ba người họ từ từ đi đến bên bờ sông rồi lên thuyền nhỏ. Sau khi thấy họ lên thuyền, đám người đó ở trên bờ liền lo lắng không yên. Con sông khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-kieu/3620449/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.