Tiếng gió lùa qua miệng hang rú lên âm thanh quỷ dị, tuyết đã ngừng rơi nhưng lại đột ngột xuất hiện lớp sương mù dày đặc, bên ngoài yên ắng.
Giấc ngủ chưa sâu bị đánh thức bởi ánh sáng phản chiếu từ nền tuyết trắng làm loá mắt, hai người bọn họ bước ra ngoài, cư nhiên tìm kiếm phương hướng.
Trong sương mù, hai nữ nhân tựa vào nhau tìm đường, quanh quẩn một lúc vẫn không thể thoát khỏi. Từ xa, cơ hồ bóng người liêu khiêu đang thất thiểu đi tới, không phải một, mà là hai người.
- Đằng trước có người.
- Chúng ta qua đó xem thử.
Dần dần sau lớp sương mù mịt, hiện ra nam nhân anh tuấn với vết xước dài ngang mặt, máu đã khô đi, bên vai khệ nệ dìu lấy cánh tay của một người đàn ông, khắp cơ thể chằng chịt vết thương, hai người họ đi chuyển một cách rất khó nhọc.
- Là cha, là cha đã trở về.
Tiến nhanh đến đỡ lấy hai thân hình nam nhân đã mệt nhoài, Mạch Tử Sâm mắt nhắm nghiền, cơ thể không ngừng run rẩy, môi đã tái màu, khô nứt.
Vân Hi hắn đồng tử giăng tơ đỏ, lòng ngực có chút đau buốt, toàn thân lạnh cóng. Nương theo lực của Yên Nhiên mà dựa dẫm.
Hắn tìm thấy ông ấy dưới lớp tuyết dày, hơi thở của Mạch Tử Sâm đã yếu dần đi.
Ít lâu sau đó người của huyện lệnh huyện Vân Tinh đã kịp thời đến nơi, giúp bọn họ rời khỏi cơn bão tuyết một cách an toàn.
...----------------...
Mạch Phủ.
Hồng Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xung-hi/2722300/chuong-35.html