Khách quan trong điếm nghe tiếng động quay lại nhìn, còn chưa hiểu rõchuyện gì xảy ra mà cái bàn bỗng chốc vỡ vụn thành từng mảnh.
Đôi mắt trong veo đối diện với đôi mắt hạnh, tia lửa bắn ra bốn phía.
Tầm mắt nam tử như tiên kia cũng dời đến, đã xong, mục đích đạt được.
"Các vị, thật ngại quá, hai vị tỷ tỷ nhà ta là đúng là một đôi oan gia,đi đến đâu đấu đến đấy, nhưng qua một hồi lại sẽ cùng nhau vui vẻ thôi.Thật xin lỗi vì đã quấy rầy các vị dùng cơm thật sự xin lỗi." Băng Tâmcười nói.
Mọi người nghe mỹ nữ xin lỗi, cũng rối rít bảo không sao, ai bận việcnấy. Mỹ nhân đúng là được đối xử tốt thế đấy, nếu là nam nhân thì sớm đã bị xì mũi coi thường rồi.
Trong lòng Băng Lam thầm than, phương thức này cũng làm người khác chú ý quá đi.
Không khéo không thành sách, bốn người Ngạo Tình đến cửa sơn trang lại chạm mặt soái ca kia.
"Thật là có duyên thiên lý năng tương ngộ, không biết công tử xưng hônhư thế nào? Tại hạ Hàn Tình, xá muội Hàn Thiến, Hàn Tâm, Hàn Lan." Ngạo Tình cung kính chắp tay.
Hàn Tâm(nghĩa là thất vọng đau khổ),nghe tên này khóe miệng Băng Tâmkhông ngừng run rẩy, đôi mày thanh tú của Băng Lam nhướn thật cao, đâylà biểu hiện nàng cố nén bật cười.
"Tại hạ Tây Mộc Sơ có lễ. Cô nương mời đi trước." Sở Mộc Hi cười dịu dàng, xua đi giá rét cuối đông.
Ngạo Tình cười khoa trương, nhìn bộ dạng Liễu Diệp Thanh, đúng là đã coi trọng người ta, chỉ thiếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-vo-lai-cua-han-vuong/1586559/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.