Đau! Đau quá! Đau đến nỗi nàng quên mất hô hấp.
Giống như thịt trên thân thể bị dao găm róc ra từng mảnh, đau quá.
Cảm giác như có lửa thiêu đốt, so với những lần cổ phát tác trước đây còn đau khổ hơn nhiều.
Tuyệt tình cổ như cảm thấy được uy hiếp lớn hơn, liền càng thêm điên cuồng hủy hoại thân thể của nàng.
Băng hàn cực hạn, lửa nóng thiêu đốt, lặp lại luân phiên, lúc lạnh lẽo đếncực độ mà chỉ trong nháy mắt lại nóng cực độ hít thở không thông.
Hai tầng băng lửa hành hạ Ngạo Tình đến chết đi sống lại.
Phong Dạ Hàn ôm nàng thật chặt, mặc kệ nàng giãy giụa thế nào cũng không chịu buông ra, hoàn toàn không chú ý đến cảm giác đau đớn nơi bả vai.
Cơ thể Ngạo Tình nóng đến nỗi như muốn bỏng tay của hắn, cho dù đã nằmtrên giường hàn băng, cũng không giảm bớt được một tia khí nóng.
Rốt cuộc, lúc cổ trùng ở trong mạch máu trước ngực Ngạo Tình du động thìPhong Dạ Hàn nhanh chóng vung lên một cây kim châm, nhanh chóng, chínhxác lấy ra một cổ trùng màu vàng nhũ ném trên mặt băng, cổ trùng vẫn còn tồn tại một tia sinh khí.
Lúc này, Ngạo Tình một thân mệt mỏi, xụi lơ trong ngực Phong Dạ Hàn.
Phong Dạ Hàn nhanh chóng lấy thuốc ra, đưa vào miệng Ngạo Tình, điểm một huyệt vị, viên thuốc liền được Ngạo Tình nuốt xuống.
Lúc Ngạo Tình tỉnh lại, dạ minh châu bên trong động tản ra ánh sáng nhuhòa, ánh sáng chiếu lên nền động tạo cảm giác mông lung. Cảm thấy mìnhhình như vẫn còn nằm trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-vo-lai-cua-han-vuong/1586554/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.