"Năm đó, lão phu thấy Nhu phi nương nương mất máu quá nhiều, liền vộivàng ra khỏi phòng sinh viết phương thuốc bổ huyết, đang viết lại ngửithấy có một mùi thơm lạ lùng, vì đã hành y nhiều năm nên lão phu có chút cảnh tỉnh, liền âm thầm uống thuốc giải, làm bộ hôn mê bất tỉnh. Sau đó cũng không dám ở lại trong cung, liền cáo lão hồi hương (từ chức vềquê). Trên đường đi nghe được tin Lý ngự y chết oan uổng, trong lòng lão phu biết không ổn, liền cùng người nhà thương lượng, giả chết trong aonhà mới tránh khỏi một kiếp. Là lão phu tự tay lau rửa cho tiểu hoàng tử cho nên cũng biết trên vai trái tiểu hoàng tử có một vết bớt hình mặttrăng." Chu ngự y vẻ mặt tang thương, thở dài nói: "Trong lòng vẫn đè ép điều bí mật này, cảm giác thẹn lòng với Nhu phi nương nương, trở thànhnỗi lòng lớn nhất của lão phu."
Phong Khiếu Thiên giận đến đen mặt, hắn đường đường là vua một nước, cưnhiên bị một phi tần nho nhỏ coi như khỉ diễn xiếc, tay áo vung lên,quét toàn bộ giấy và bút mực trên án xuống mặt đất: "Tốt! Rất tốt! AnLam Dung, ngươi đem trẫm xoay quanh như vậy thật tốt. Ngươi còn có cáigì để nói?"
"Nô tì không còn lời nào để nói." An Lam Dung bình thường mềm yếu, lúcnày lại rất bình tĩnh, sắc mặt thấy chết không sờn. Chậm rãi ngẩng đầu,cặp mắt âm độc, hung hăng nhìn chằm chằm Ngạo Tình: "Không ngờ ta cưnhiên thua trên tay một nữ hài."
"Gừng không nhất định sẽ càng già càng cay. Huống chi lưới trời tuy thưa nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-vo-lai-cua-han-vuong/1586537/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.