Nàng không hiểu sao mỗi lần xuất hiện trước mặt hắn đều là lúc nàng không còn một tẹo nào gọi là hình tượng như vậy. Tiêu Ân mặc lại y phục của hắn, nàng qua bên giường nhỏ mà nằm, Từ Khải Tuyên cũng vội lên tiếng.
- Cô qua đây đi, đêm tối trời trở lạnh lại nhiễm phong hàn.
Tiêu Ân suy nghĩ hồi lâu lại lên tiếng.
- Ngươi lại có ý đồ gì?
- Ta nào có, bây giờ ta thân mang kịch độc sao có thể dám có ý đồ với cô.
- Cũng phải. Được, vậy ngươi nằm ở trong đi ta sẽ dùng ly trà này ngăn lại, ai lấn thì là con chó nhỏ.
Tiêu Ân nhìn mấy ly trà trên bàn cũng vội cầm lấy rót ra. Nàng chột dạ nhìn hắn, nàng biết Từ Khải Tuyên nếu có thể giả ngơ trước mặt nàng như vậy, kỳ thật tâm cơ hẳn không phải là người bình thường có thể so sánh, ít nhất nàng không sánh bằng, vì thế, nếu hắn có ý đồ với nàng thì từ sớm đã ra tay chứ không phải đợi đến giờ, vừa nghĩ như thế cũng là bình tĩnh lại.
- Cô yên tâm đi cô vốn không phải dạng người ta thích hơn nữa so về nhan sắc thì… Thôi đi ngủ.
Từ Khải Tuyên đang nói giữa chùng thì dừng lại hắn chuyển chủ đề tránh nàng lại một chày đoạt mạng hắn. Tiêu Ân gật gù mà bò qua dù sao từ lúc quen biết hắn thì cũng có thể biết hắn là một chính nhân quân tử, sẽ không giở trò hạ tiện như vậy. Nàng trong lúc thất thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3370691/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.