Một lần nữa nàng đặt chân vào Ngự Thư phòng không khí trong phòng lúc này có chút không đúng lắm. Hoàng thượng ngồi ngay phía trên chính điện, một bên là Kim hoàng hậu, một bên là Viên Quý phi phía dưới bậc tam cấp là phụ thân và huynh trưởng của nàng. Tiêu Ân lén nuốt xuống vài ngụm nước miếng cố gắng giữ bình tĩnh mà tiến lên hành lễ.
- Vi thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu thiên tuế, thiên–
- Đứng dậy đi.
không đợi nàng hành lễ xong hoàng thượng đã phẩy long bào cho nàng miễn lễ. Tiêu Ân vừa đứng dậy ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía nàng đúng hơn là trâm nhỏ trên đầu nàng.
- Tiêu Bổ Khoái, trâm bạc trên đầu khanh là…?
- Khởi bẩm hoàng thượng là do thần nữ mua được ở ven đường.
- à
Từ Đức Uy không nói không rằng “à” lên một tiếng, ông quay sang nhìn Hoàng hậu, bà lúc này mới chậm rãi lên tiếng.
- Không biết tiệm nào lại có thợ kim hoàng tay nghề chế tác tinh xảo như vậy? Vừa hay hợp mắt ta Tiêu bổ khoái có thể chỉ cho bổn cung biết hay không?
Tiêu Diệp và Tiêu Khương nhìn sang Từ Khải Tuyên ngán ngẩm, không cần hỏi cũng biết lai lịch của chiếc trâm đó, người dân không ai dám dùng Liên hoa biểu tượng của quân đội hoàng thất tùy tiện bán ven đường như vậy. Hơn nữa liên hoa lại là vật tượng trưng của thân phận Tấn Vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3361912/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.