Đào ra đúng là một thi thể nam tử, cả miếu không khỏi hít từng ngụm khí lạnh. Thúy Ngọc và đứa trẻ vừa thấy thi thể liền hét toáng lên, Tiêu Ân lúc này cũng đang là bộ dạng sợ sệt trực tiếp ngất xỉu.
- Hắn .... Nói không sai.
Tiêu Hoàng Nguyên lúc này nhìn sang Từ Khải Tuyên, sắc mặt y bây giờ càng lúc càng đen lại.
- Đổ nước lại cho tỉnh
Binh lính nghe xong liên đổ nước vào mặt Tiêu Ân. Lay nàng tỉnh dậy.
- Đại nhân....
- Ngươi biết nơi này có xác chết mà dám ngủ.
- Đại nhân, đây là do ta không có tiền ở khách điếm nên lại đây nghỉ ngơi,nghe vụ ma quỷ thì tiểu dân chỉ nghĩ gần đây có bãi tha ma thôi ạ. Cho đến khi ban nãy ngài vào, ta trốn ở sau mới phát hiện có điều không đúng.
- Ngươi nhìn thử thi thể xem có phát hiện gì không?
Tiêu Hoàng Nguyên kêu nàng qua xem thi thể, Tiêu Ân tức đến đỏ mặt đại ca ơi ta là muội muội ruột của huynh đấy ít ác đi có được không ạ. Nàng cầm lại Lưu Quang trên tay Từ Khải Tuyên.
- Công cụ kiếm miếng ăn, đại nhân thông cảm.
Nàng cầm lại kiếm mới cảm thấy an tâm, Tiêu Ân đi một vòng quanh thi thể và nơi chôn thi thể, nàng lấy vỏ kiếm để kiểm tra y phục của hắn lần này nàng lại cực kì tập trung.
- Thi thể là nam, tuổi độ 26 đến 30 là một nha dịch, trên người nhiều vết thương lớn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3323965/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.