Lục Thanh Sương dùng sức gật đầu: “Ta nhất định sẽ chú ý”.
Bàn tay nàng ta khẽ vuốt ve chiếc bụng còn bằng phẳng, trong ánh mắt tràn ngập tình mầu tử.
“Còn cô thì sao? Sao sắc mặt lại lúc vui lúc buồn thế?”, Thích Vy quay đầu nhìn về phía Phó Vân Thi, không biết nàng ta đang suy nghĩ điều gì: “Chầng lẽ mấy ngày nay ta không có ở đây, việc làm ăn của Quốc Sắc Thiên Hương lảu xuống dốc sao?”
Tuy ngoài miệng nàng hỏi như vậy nhưng trong lòng lại cảm thấy không thế nào.
Ngay cả những tú nữ trong cung cũng theo đuổi sản phấm của nàng, trong cung lại luôn là tiêu chuần phổ biến trong dân gian, đồ của các nàng lại chất lượng, không có lý do gì đế việc làm ăn xuống dốc cả.
Quả nhiên, Phó Vân Thi lầc đầu nói: “Cửa hàng của chúng ta kiếm được rất nhiều tiền, lợi nhuận mồi ngày vẩn đang tiếp tục tăng lẻn, lúc ta cùng đại bá mẫu nól chuyện thì ngay cả đại bá mẳu cũng hâm mộ chúng ta”.
Thích Vy: “Đã như vậy thì sao cô còn không vui? Kiếm được tiền bộ không vul sao?
“Không có”, Phó Vân Thi phồng hai má lẽn, nâng khuôn mặt nhỏ nhân buồn bực nói.
Thích Vy càng nghe càng chắng hiểu gì.
vẫn là Lục Thanh Sương phải lên tiếng giải thích: “Còn không phải là vì chuyện cúa tiếu Hầu gia nhà nàng ta hay sao!”
“Cái gì mà nhà ta, sầp thàng người nhà khác rồi”, Phó Vân Thi chua xót nói.
“Ôi, chua xót vậy”, Thích Vy trẽu tức nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871304/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.