Khi Phó Ván Thi và Lục Thanh Sương không hề chuẩn bị, Thích Vy nói ra lời khiến mọi người kinh ngạc: “Sờ đĩ phiền hà như vậy, suy cho cùng, chẳng phải là vì bệnh tim của cô sao, chỉ cần trị khỏi bệnh, việc hôn nhản sẽ không thành vấn đề nữa?”
Phó Vân Thi mới đầu còn chưa phán ứng lại, ủ rũ nói: “Người của Thái y viện nói không thế trị khỏi, có thế sống thêm một năm là một năm, ta căn bản không dám nghĩ đến cỏ ngày có thể trị khỏi… Hử?”
Nói đến đoạn sau, Phó Vân Thi chú ý đến nụ cười trẽn mặt Thích Vy, mới dường như ý thức được điều gì, cả người bật dậy từ chỗ ngồi: “Cô, cô có thế giúp ta chữa khỏi bệnh sao?”
Thích Vy không hề úp mớ, gật đầu một cách rất chác chân: “Đương nhiên là có thế”.
“Thật sao?”. Lúc này quả thật là cá Phó Vân Thi và Lục Thanh Sương đồng thanh, người sau cũng kích động trợn tròn cả mat.
Thích Vy: ‘Ta sẽ không lấy loại chuyện này ra đế nói đùa”. Chuyện liên quan đến chung thân đại sự của bạn bè, dù thế nào nàng cũng phải cố một chút.
“Thực ra, cho dù không có chuyện Tĩnh An Hầu phú đòi xem mắt, ta cũng định tìm thời gian nói chuyện với Thi Thi về việc chữa bệnh, lúc trước ta từng bât mạch cho cô, đã hiếu đại khái tình trạng cơ thế của cô, ta không dám nói cỏ thế giúp cô hồi phục tới mức
không còn bệnh tật hay sống lảu trăm tuổi giống như người khoẻ mạnh khác, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871300/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.