Giờ đã có nhu cầu, lại có rất cấp bách, vài phương án đã dự trù trước đó vừa khéo cũng nên đưa vào thí nghiệm một chút.
Chỉ tiếc là, Cơ Vô Dạ, vị hoàng đế có thân phận cao quý nhất Đại Ân này, sẽ phải làm chuột bạch cho nàng rồi.
“Hồng Liên, đem Đoạn Trường Thảo bên kia cho ta”, Thích Vy không ngẩng đầu, mà chỉ duỗi tay ra.
Lúc nàng được gấp gáp đưa vào cung, bọn Hồng Liên, Thanh Liên đều đang đứng chờ bên ngoài cửa cung, trên đường đến Thái Y Viện, nàng đã nhờ người đưa các nàng và cả hòm thuốc đến đây.
Tuy người của Thái Y Viện không muốn để nàng độc chiếm công lao, cũng muốn cùng nghiên cứu “Bảy ngày mất hồn”, nhưng nàng đã quen để Thanh Liên và Hồng Liên làm trợ thủ cho mình, những người khác không thể kịp thời phối hợp với nàng được. Vì không để chậm trễ việc chữa trị cho hoàng thượng nên người của Thái Y Viện chỉ có thể giúp nàng đi xử lý một vài loại dược liệu.
Nàng cũng đã đáp ứng rằng đợi sau khi chế ra thuốc giải, nàng sẽ để lại một phần cho bọn họ nghiên cứu.
“Là cái này à?”
Thình lình nghe thấy giọng của Cơ Vấn Thiên vang lên bên cạnh, Thích Vy đang tập trung tinh thần nghiên cứu thoáng kinh ngạc, nàng ngẩng phắt đầu lên: “Sao chàng lại đến đây? Không phải nói là đi thẩm vấn phạm nhân sao? Xong rồi à?”
Cơ Vấn Thiên lắc đâu: “Không nhanh như vậy đâu, chỉ mới hỏi được một ít”.
Hắn nói đại khái cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871062/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.