Cơ Vấn Thiên: “Thì nói là thân thể hoàng thượng không được khỏe, nghỉ triều ba ngày”.
Hoàng thượng cũng có lúc sinh bệnh, mắc phong hàn, đau đầu, nhức óc nên không thỉnh thoảng không lên triều cũng là chuyện rất bình thường.
“Cũng được, mấy chuyện này chàng cứ xem rồi xử lý đi, ta chỉ phụ trách việc bên này thôi”.
“Được”.
“Hôm nay phụ vương và mẫu phi đều không về à? Chậc chậc, vậy mà đêm không về ngủ”, Cơ Tiểu Dương đang gặm hạt dưa rôm rốp, không khỏi tròn mắt nhìn cổ quản gia: “Phụ vương thì cũng thôi đi, một nữ quyến như mẩu phi thích hợp ở trong cung à? Vô duyên vò cớ sao phải ở lại? Hay là trong cung đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Cổ quản gia: Tiểu chủ tử đúng là nhạy cảm!
Tuy ám vệ truyền lời không nói rỏ, nhưng vốn dĩ sau khi đến Giang gia, vương phi nên hồi phủ, nào ngờ nàng đột nhiên vội vàng vào cung, còn nói đêm nay sẽ không về, điều này cho thấy rõ ràng là trong cung đã xảy ra biến cố.
Nhưng những chuyện này vốn là chuyện của các vị đại nhân, nhất định không thể để tiểu chủ tử lo lẳng theo được.
“Tiểu chủ tử, bất kể có việc gì, vương gia và vương phi cũng đều có thể giải quyết thuận lợi”.
Cơ Tiếu Dương gật đầu một cách đương nhiên: “Dĩ nhiên là vậy rồi! Mẫu phi của ta là nhất đấy, sẽ không có chuyện gì mà người không giải quyết được”.
Cổ quản gia:”…”
Tốt xấu gì cũng nên nhắc đến vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871061/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.