Rời khỏi Đạm Tình Cư, Tần Mộ Phong rốt cuộc cũng không còn tâm trạng diễn trò, bỏ bốn thị thiếp mà trở về thư phòng ngồi một mình.
Hắn diễn là diễn cho Liễu Thiên Mạch xem, nàng không có ở đây, hắn tiếp tục diễn trò làm gì?
Phi Yến chết tiệt, dám quấy rầy trò vui của hắn. Nàng đột nhiên xuất hiện ở vương phủ rốt cuộc có mục đích gì? Nếu mục đích của nàng là tiền tài bảo vật cũng được thôi, nhưng nếu mục đích của nàng là những tài liệu biên quan bố phòng, hay cơ mật văn kiện trọng yếu, hắn chỉ sợ không có ngày an ổn.
Thiên hạ không có gì Phi Yến không trộm được, nếu biên quan bố phòng ở trong tay địch quốc, hậu quả thế nào thật không lường trước nổi. Truyền thuyết Phi Yến nhận tiền không nhận người, chẳng lẽ nàng thực sẽ vì tiền mà bán nước?
Ngồi ở thư án, Tần Mộ Phong vì Phi Yến mà đau đầu, hắn không khỏi nhớ tới lời của nàng. Tiểu nữ nhân kia cư nhiên mắng hắn là lợn giống. Hắn, Bình Nam Vương tung hoành tình trường nhiều năm như vậy, ai cũng nói hắn phong lưu phóng khoáng, chỉ có mình nàng dám nói hắn như vậy. Nếu bọn họ không phải địch nhân, hắn nhất định sẽ chơi đùa cùng nàng.
Hắn hôm nay có thực làm Liễu Thiên Mạch thương tổn? Hẳn là vậy, nếu không thành công, như thế nào có thể khiến kẻ luôn luôn lãnh tình như Phi Yến phải can thiệp?
Liễu Thiên Mạch, dám gả cho ta thì cũng phải có bản lĩnh thừa nhận trả thù của ta. Ngươi hại ta mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung/208866/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.