Hách Thanh Oản nghe giọng hắn bình tĩnh, biết hắn không phải thuận miệng nói một chút, tình hình Hoàng Phủ Cẩn hiện tại nhất định rất là nguy hiểm.
Nàng vừa sợ, vừa giận, lại rất nhanh cố ép bản thân bình tĩnh lại, suy xét biện pháp.
Ánh mắt nàng chợt lóe lên, khẽ cắn răng, hung ác nói: “Nếu Cửu ca có chuyện, bản công chúa sẽ khiến cho Hoàng Phủ Diệp cả đời cũng không ra khỏi được Tông Nhân phủ.”
Bọn họ sắp xếp nhiều chuyện như vậy bất quá là vì ngôi vị hoàng đế, nếu nàng từ trong ngăn trở, coi như không cứu được Hoàng Phủ Cẩn cũng sẽ khiến cho hoàng đế lần nữa bài xích Hoàng Phủ Diệp.
“Cô dám.” An Dĩ Mặc toàn thân chấn động, bàn tay nhất thời bóp lấy cổ Hách Thanh Oản, hung hăng uy hiếp nói.
“Bản công chúa có dám hay không, ngươi có thể thử nhìn một chút…” Hách Thanh Oản bị hắn bóp cổ cố sức hít thở, sắc mặt đã kìm nén đến trắng xanh, vẻ mặt lại không có chút ý tứ khuất phục.
“Bổn công tử ngay bây giờ sẽ giết chết cô.” Bàn tay An Dĩ Mặc lại thêm chút lực đạo, nhưng chưa dùng tới mười phần sức lực, chẳng qua là đang uy hiếp, đe dọa…
“Bản công chúa.. nếu chết… hoàng thượng… người hoàng thượng hoài nghi đầu tiên… là Hoàng Phủ Diệp…” Hách Thanh Oản cố sức châm biếm, không chút nào sợ hãi.
Nàng rất rõ ràng, võ công hắn cao cường, nếu muốn giết nàng, một cái là có thể bẻ gãy cô nàng. Hắn vừa nãy mặc dù có dùng sức lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546683/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.