Chương trước
Chương sau
Hách Thanh Oản nghe giọng hắn bình tĩnh, biết hắn không phải thuận miệng nói một chút, tình hình Hoàng Phủ Cẩn hiện tại nhất định rất là nguy hiểm.

Nàng vừa sợ, vừa giận, lại rất nhanh cố ép bản thân bình tĩnh lại, suy xét biện pháp.

Ánh mắt nàng chợt lóe lên, khẽ cắn răng, hung ác nói: “Nếu Cửu ca có chuyện, bản công chúa sẽ khiến cho Hoàng Phủ Diệp cả đời cũng không ra khỏi được Tông Nhân phủ.”

Bọn họ sắp xếp nhiều chuyện như vậy bất quá là vì ngôi vị hoàng đế, nếu nàng từ trong ngăn trở, coi như không cứu được Hoàng Phủ Cẩn cũng sẽ khiến cho hoàng đế lần nữa bài xích Hoàng Phủ Diệp.

“Cô dám.” An Dĩ Mặc toàn thân chấn động, bàn tay nhất thời bóp lấy cổ Hách Thanh Oản, hung hăng uy hiếp nói.

“Bản công chúa có dám hay không, ngươi có thể thử nhìn một chút…” Hách Thanh Oản bị hắn bóp cổ cố sức hít thở, sắc mặt đã kìm nén đến trắng xanh, vẻ mặt lại không có chút ý tứ khuất phục.

“Bổn công tử ngay bây giờ sẽ giết chết cô.” Bàn tay An Dĩ Mặc lại thêm chút lực đạo, nhưng chưa dùng tới mười phần sức lực, chẳng qua là đang uy hiếp, đe dọa…

“Bản công chúa.. nếu chết… hoàng thượng… người hoàng thượng hoài nghi đầu tiên… là Hoàng Phủ Diệp…” Hách Thanh Oản cố sức châm biếm, không chút nào sợ hãi.

Nàng rất rõ ràng, võ công hắn cao cường, nếu muốn giết nàng, một cái là có thể bẻ gãy cô nàng. Hắn vừa nãy mặc dù có dùng sức lại không đến nỗi khiến cho nàng lập tức ngạt thở mà chết.

Do vậy, nàng kết luận hắn không muốn giết nàng, chỉ muốn dọa nàng một chút.

An Dĩ Mặc nghe vậy, bàn tay bóp trên cổ nàng chợt cứng đờ, lạnh lùng trào phúng nói: “Nữ nhân lẳng lơ như ngươi, luôn miệng nói yêu Hoàng Phủ Diệp, cuối cùng lại vì một nam tử khác mà hại chết hắn.”

“Một người đối với bản công chúa có tình có nghĩa, một người ngược đãi bản công chúa, nếu ngươi là bản công chúa, thời khắc mấu chốt ngươi sẽ bảo vệ người nào?” Lòng Hách Thanh Oản đau đớn kịch liệt, khóe môi lại vẫn treo nụ cười sắc bén.

Từ đây về sau, Hoàng Phủ Diệp nhất định sẽ càng hận nàng hơn.

“Cô không sợ bổn công tử đem lời này nói cho Hoàng Phủ Diệp ư?” An Dĩ Mặc có thâm ý khác quan sát nàng, cũng đã có tâm tư khác.

Nếu dùng mạng Hoàng Phủ Cẩn đổi lấy việc Hoàng Phủ Diệp hận Hách Thanh Oản, có thể hay không tốt hơn chút?

Hắn thủy chung cho là quân vương chi tài không nên có tình, động tình thì trí tổn hại.

Mà Hoàng Phủ Diệp mặc dù không thừa nhận bản thân có tình với Hách Thanh Oản, nhưng hắn kết bạn với hắn nhiều năm lại thấy rõ ràng, biết hắn dùng tình với nàng đã sâu….

Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, hắn sợ Hoàng Phủ Diệp sẽ vì một nữ nhân mà lỡ mất thiên hạ….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.