Trong vương phủ, các nô tài truyền miệng, người người cảm thấy bất an, sợ cây gậy thô trong tay vương phi đánh tới mình.
Lúc ban đầu còn có người thử thăm dò đi lên kéo vương phi cầm gậy đuổi đánh Thích ma ma, nhưng sức lực vương phi quả thật rất mạnh, căn bản không ai có thể kéo lại, đành phải phái người đi thông báo cho vương gia.
“Hách Thanh Oản, nàng dừng tay cho bổn vương!”
Hoàng Phủ Diệp nhìn Hách Thanh Oản chỉ mặc áo trong, tóc tai bù xù, điên cuồng truy đánh Thích ma ma, thật sự cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.
Người khác đều bị dọa đến cho rằng nàng bị điên rồi, chỉ có hắn biết, nàng đây là đang giả ngây giả dại, báo thù cho Tinh Nhi, xả giận.
Nhìn Thích ma ma bị đánh đến mặt mũi bầm dập, y phục nhuốm máu ngã trên đất rốt cuộc không chạy nổi, hắn bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, biết mình nếu không ra tay, không chừng lại có thể nháo ra mạng người.
Hách Thanh Oản đánh từng gậy một nhưng mà dùng đủ lực, mảy may không lưu tình.
Hắn cũng không vạch trần nàng, trực tiếp vọt đến cạnh nàng, đoạt lấy cây gậy trong tay nàng, điểm huyệt nàng, lại thuận tay ôm nàng đã không cách nào động đậy ngã vào trong ngực.
Hách Thanh Oản thấy vậy thuận thế giả vờ ngất, mắt trợn trắng mặc cho hắn đưa đi.
Hoàng Phủ Diệp bị hành động của nàng chọc tức tới khóe môi mím chặt, lại không cách nào phát tác với nàng, đành phải lạnh lùng quát lớn với hạ nhân xem kịch vui trong viện: “Mời đại phu tới cho Thích ma ma.”
“Vương gia, ngài phải làm chủ cho lão nô a!” Thích ma ma thấy Hách Thanh Oản không động đậy được, lúc này cố hết sức ôm chân Hoàng Phủ Diệp khóc lóc kể lể.
“Ma ma đi về nghỉ trước đi, chuyện này bổn vương sẽ điều tra.” Ánh mắt Hoàng Phủ Diệp lạnh lẽo nhìn nha hoàn ở một bên, hai nha hoàn lập tức hiểu ý, kéo Thích ma ma đang khóc lóc đi.
Hoàng Phủ Diệp lúc này mới có thể thoát thân, ôm ngang Hách Thanh Oản lên, bước nhanh rời đi.
Trên đường đi, hắn từ đầu tới cuối chưa nói một câu, thậm chí ngay cả một chút biểu cảm khác thường cũng không có.
Hách Thanh Oản vùi trong ngực nam nhân, len lén hí mắt muốn xem xét thần sắc của hắn, không may lại vừa khéo đối diện với ánh mắt hắn nhìn nàng chăm chú, dọa đến nàng vội vã nhắm mắt lại.
“Giả bộ, nàng tiếp tục giả bộ cho tốt cho bổn vương.” Giọng nói có chút nghiến răng nghiến lợi của Hoàng Phủ Diệp vang lên trên đỉnh đầu nàng, nghe thấy khiến nàng cảm nhận một trận lạnh lẽo sau gáy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]