Thích ma ma mạnh mẽ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Hách Thanh Oản, đôi mắt nén giận đến đỏ bừng.
Toàn bộ giống như quay trở về nhiều năm trước, bà cũng bị người một cước đá vào sau đầu gối, ngã quỳ trước mặt nữ nhân kia, bị hoàng đế thưởng cho 50 cái bạt tay, đánh gãy hai răng.
Lúc gương mặt có tám phần tương tự thoảng qua trước mặt bà, bà liền trực tiếp đem tất cả thù hận tính lên người trước mắt.
Hách Thanh Oản không chút úy kỵ đón nhận hận ý trong mắt bà, cười khẩy, nghiêng đầu nhìn về đám hạ nhân ở một bên, “Nếu bản công chúa đã gả vào vương phủ vậy sẽ là chủ tử của vương phủ, tất nhiên là muốn nuôi vài nô tài biết nghe lời một chút, các ngươi hiểu chứ?”
“Đã hiểu.” Mọi người lập tức cùng lên tiếng, sợ chọc giận vị chủ tử dám động đến Thích ma ma này.
“Vậy thì tốt, ai trung thành với bản công chúa thì lên đây tát lão điêu nô này hai bạt tay.” Hách Thanh Oản cười lạnh, trực chỉ Thích ma ma.
Mọi người nghe xong cả kinh, nhất thời vang lên tiếng hít không khí trong đám người.
Thích ma ma là người tàn nhẫn như thế, bọn họ những thứ hạ nhân này sao dám đánh, tân vương phi này không phải cố ý làm khó bọn họ ư?
“Không đánh phải không?” Hách Thanh Oản không sao cả cười, nói tiếp: “Không sao, không muốn đánh vậy bây giờ có thể dọn đồ rời khỏi vương phủ rồi.”
Oan có đầu, nợ có chủ, nàng không cố ý làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546644/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.