Hách Thanh Oản nắm chặt hộp gấm, lùi về sau một bước, tránh đi bàn tay đang vươn lên của Thích ma ma, nhưng lại không tránh được móng tay của bà. Làn da trắng nõn mềm mại lập tức bị cào thành hai đường máu.
“Công chúa.” Tinh Nhi thấy chủ tử bị thương, vội vã đứng dậy muốn xông lên liều mạng với Thích ma ma.
Hách Thanh Oản thấy rõ hành động của Tinh Nhi, sợ lại để Hoàng Phủ Diệp lấy cớ, liền giơ tay lên tát Thích ma ma một bạt tay.
“Cút, ai cho phép ngươi đụng vào bổn vương phi?” Nàng tức giận nhìn Thích ma ma, lấy thế mạnh bạo của mình để xóa đi hành động ra mặt vì nàng của Tinh Nhi.
Nàng cho rằng, một bạt tay này của nàng sẽ khiến Thích ma ma điên cuồng xông lên, hoặc là sẽ đi khóc lóc kể lể với Hoàng Phủ Diệp. Nào ngờ, Thích ma ma chỉ nhìn nàng cười, cười đến cực kỳ đắc ý, tựa như thắng được một trận vô cùng đẹp mắt.
Trong lòng nàng lập tức phát lạnh, giờ mới hiểu được, Thích ma ma chính là muốn chọc giận nàng, để nàng ra tay.
Nhưng mà, người nàng đánh chẳng qua là một nô tỳ, có thể sai thế nào?
Đột nhiên, người nàng run lên, chỉ cảm thấy như bị cái gì đó nhìn chằm chằm đến phát lạnh. Nàng không dám tin chậm rãi ngước mắt lên, đối diện với mình là ánh mắt lạnh lẽo đầy sát ý của hắn.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn như thế, tựa như nàng với hắn có thâm cừu đại hận, hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546608/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.