Hách Thanh Oản chú ý tới ánh mắt Hoàng Phủ Diệp, bàn tay cầm hộp càng ra sức giữ chặt.
Mọi người đều biết, xưa nay Tam vương gia Hoàng Phủ Diệp và Cửu vương gia Hoàng Phủ Cẩn không vừa lòng nhau. Vì vậy, nàng liền cho rằng phản ứng lúc này của hắn hoàn toàn là vì chán ghét người tặng đồ.
Sau một lúc lâu, hắn không nhanh không chậm mở miệng, tùy tiện hỏi: “Theo ý của vương phi, hộp đồ này là lễ vật Cửu đệ tặng cho hôn sự của bổn vương và vương phi?”
Nàng biết, hắn tuyệt nhiên không phải thuận miệng hỏi.
Chỉ là, cho dù nàng hiểu rõ lại cũng chỉ có thể gật đầu, đáp “Phải.”
“Nếu là lễ vật tặng cho hôn lễ của bổn vương và vương phi, vậy vương phi liền giao lễ vật kia cho bổn vương bảo quản, để tránh hạ nhân không hiểu chuyện lại nói lung tung, được chứ?” Hắn dời tầm mắt đang nhìn hộp gấm lên nhìn thẳng vào nàng, không cho nàng bất kỳ cơ hội trốn tránh.
Tay nàng cầm hộp gấm khẽ run, trong lòng kinh hãi, biết hắn hiển nhiên sẽ không bỏ qua chiếc hộp hoa mai gỗ này. Còn chưa đợi nàng mở miệng, Tinh Nhi quỳ trên đất đã sốt ruột.
“Công chúa, đừng mà…” Hai mắt nàng rưng rưng nhìn chủ tử, giọng nói run lên, thấp giọng cầu khẩn.
Nàng biết bản thân làm như vậy là làm khó chủ tử, nhưng vẫn không nhịn được mở miệng.
Nàng không thể giương mắt nhìn tâm huyết của hắn bị người ta chà đạp…
Nàng hiểu rõ nhất, đồ vật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546606/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.