Mùa đông Hồng Cảnh năm thứ ba vô cùng lạnh lẽo, cuối tháng mười hai, tuyết lại rơi nhiều.
Đêm giao thừa, Tần Mộ Phong tiến cung tham dự gia yến hoàng thất.
Tiên hoàng rất ít con cái, vẻn vẹn chỉ có hai người. Tần Vật Ly tất nhiên độc thân, Tần Mộ Phong không có Vương phi, Hoắc
Thiên lớn lên trong cung từ nhỏ cũng là người cô đơn. Gia yến Hoàng thất, quạnh quẽ dị thường.
Trong Càn Minh Cung đèn đuốc sáng trưng, vô số cung nữ nội giám theo hầu hạ chung quanh. Cao lương mĩ vị, đủ cả sắc lẫn hương.
Tần Vật Ly trong tay cầm một chén rượu, lẳng lặng ngồi giữa đại điện, không nói một lời.
Tần Mộ Phong, Hoắc Thiên ngồi hai bên, mắt to trừng mắt nhỏ.
Cơ thể Thái hậu không khoẻ, gia yến này, chỉ có ba người bọn họ.
Tuyết rơi mù trời, trong điện yên tĩnh kì lạ.
Ba người đều ngẩn ra, không ai chú ý tới một thân ảnh lặng lẽ tiến vào.
“Này, ba người các ngươi trừng mắt to mắt nhỏ làm gì? Còn không mau ăn đi.” Thiên Mạch cởi áo choàng giũ vài cái, hoa tuyết rơi đầy sàn.
“Tuyết Nhạn?” Ba người đột nhiên ngẩng đầu, đồng thanh lên tiếng.
“Bản cô nương là người cô đơn, cho nên đến đây ăn chực một bữa, không ngại chứ.” Thiên Mạch đem áo choàng khoác lên khuỷu tay, tự mình ngồi xuống.
Mãi đến khi ngồi xuống, mới phát hiện nàng ngồi vào chỗ bên cạnh Tần Mộ Phong.
Tần Vật Ly cúi đầu, ngắm nghía chất lỏng trong chén dạ quang, “Ha ha, Tuyết Nhạn đại giá quang lâm, cầu còn không được.”
“Thật lạnh a.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-so-so/1512811/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.